Pair of Vintage Old School Fru
AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Trái tim màu hổ phách


Chuyên mục:

Truyện Dài


Đăng: Admin 3199
Share: * * * Twitter


Thấy Dung Kỳ vẫn ngồi đó không nói gì, đạo diễn Trịnh chỉ cười vài tiếng: “Ồ! Hóa ra là như vậy! Không sao! Không sao! Lời thoại cũng đã diễn xong rồi, sau này bổ sung thêm cảnh lùi về phía sau là được. Ai đó đến dìu Ruki nghỉ ngơi đi, xem cậu ấy trượt chân có bị thương không, nếu bị thương phải đưa cậu ta đi khám ngay.”
Dung Tiểu Ái ngẩn người: “Đạo diễn Trịnh, vậy còn tôi thì sao?”
“Cô còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau đi thay quần áo, lát nữa còn một cảnh của cô nữa đấy!”
“Nhưng mà vừa rồi thằng nhóc ấy – Ando Ruki cậu ta…” Liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng Dung Kỳ, cô bỗng có cảm giác khó mở miệng: “Cậu ta… cái mà cậu ta làm với tôi, bọn ông không thấy sao?”
“Đó không phải là vô tình sao? Thật là! Mau đi thay quần áo, mau lên!” Đạo diễn Trịnh giậm chân, đưa mắt ra hiệu với cô. Từ lúc khởi quay đến giờ, đã xảy ra rất nhiều chuyện với vai phụ nhỏ do Thôi Nhị thiếu gia giới thiệu. Từ chuyện nhảy lầu, đến chuyện ngã xuống nước, nhưng người thì rõ ràng là do ông ta chọn. Nếu cứ tiếp tục thế này, biết ăn nói thế nào với đạo diễn Aki chứ.
Tiểu Ái vẫn còn muốn nói tiếp, nhưng mấy nhân viên đã tiến đến kéo cô đi.
Thay bộ quần áo ướt, mặc áo thun T-shirt, Tiểu Ái bực tức ngồi trong phòng hóa trang trên xe, không hề phát hiện ra có người đẩy cửa, lặng lẽ bước vào.
Một chiếc khăn bông lớn từ phía sau phủ lên đầu Tiểu Ái, động tác không mấy nhẹ nhàng lau mái tóc giúp cô. Tiểu Ái cứ nghĩ là Tư Nhã, nên chẳng ngần ngại vòng tay ra ôm chặt người vừa bước vào: “Nhã Nhã thân yêu, vẫn là cậu…” Cô bỗng sững lại, lưng của Tư Nhã sao lại rộng lớn và rắn chắc thế này!
Dung Tiểu Ái vội quay đầu lại, đập vào mắt cô là khuôn mặt lạnh lùng nhưng vô cùng đẹp trai.
“Anh…” Cô vô thức gọi nhỏ, ngay lập tức đổi cách xưng hô: “À, đạo diễn!”
“Mau lau khô tóc đi, không lại bị cảm đấy!” Những ngón tay thon dài vẫn chuyên tâm lau tóc cho cô, lông mi anh rủ xuống sống mũi thẳng dài, từ phía cô nhìn lên, trông anh đẹp đến mức làm người ta nín thở. Chiếc khăn bông dần dần lau tới giữa cổ và hai má Tiểu Ái, cảm giác tiếp xúc mềm mại khiến những uất ức vừa rồi lại tuôn trào: “Anh, thằng nhóc đó thật sự rất đáng ghét…”
“Đã biết như vậy, lần sau đừng có chọc ghẹo cậu ta nữa.” Dung Kỳ tỉ mỉ lau khô tất cả những giọt nước còn đọng lại, ánh mắt lặng lẽ hướng về đôi môi đỏ ẩm của Tiểu Ái.
“Anh…” Tiểu Ái hiếm khi thấy anh không mắng mình, nhất thời thấy hơi lạ lẫm.
Ngón tay thon dài xinh đẹp di chuyển trên môi, Tiểu Ái sững người, phát hiện anh đang dùng ngón tay cái chà đi chà lại môi mình. Tiểu Ái đờ đẫn, anh ấy đang làm gì vậy? Chắc không phải vì việc ngoài ý muốn vừa nãy đấy chứ, nên bây giờ “dọn dẹp hiện trường tai nạn” ư? Bệnh ưa sạch sẽ của anh thật sự ngày càng trầm trọng!
“Tiểu Ái!” Kèm theo tiếng gọi của Tư Nhã, cửa xe cũng bị kéo mạnh ra.
Ngón tay trên môi Tiểu Ái lập tức thu về, Dung Kỳ ngước lên, đôi mắt màu trà thạch anh bắn ra những tia nhìn sắc lạnh.
“Hello Dung Kỳ, anh cũng ở đây à?” Tư Nhã lập tức tỏ vẻ yểu điệu thục nữ. Tiểu Ái ngước lên lườm, Dung Kỳ lạnh nhạt “ừm” một tiếng rồi bước xuống xe.
“Anh trai cậu vẫn đối xử tốt với cậu mà!” Khi Dung Kỳ đã đi xa rồi, Tư Nhã mới khôi phục trạng thái bình thường, xoa đầu Tiểu Ái tỏ ý an ủi: “Còn nữa, kĩ thuật hôn của thằng nhóc đáng ghét kia thế nào?”
“Cút!” Lần này là Tiểu Ái muốn đá bay Tư Nhã.
Công việc quay phim một lần nữa kéo dài đến tận đêm khuya, vì sáng mai có tiết học, nên Tư Nhã sau khi ăn vội hộp cơm liền nhanh chóng quay về. Lúc Tiểu Ái thay xong quần áo rời khỏi phim trường cũng đã gần một giờ sáng. Trong ga-ra để xe, các tài xế mệt mỏi ngồi đợi các diễn viên nhưng vẫn rất tận tùy với công việc của mình. Tiểu Ái không có người chở, cũng không có xe, việc đi lại đều tự thân vận động.
Lúc đi qua Dung Kỳ, anh vẫn đang bận rộn, xem lại cảnh quay trên máy quay phim, thỉnh thoảng nói gì đó với người trợ lí bên cạnh. Cô im hơi lặng tiếng định bụng không chào, nhưng không ngờ đúng lúc đó anh ngoảnh đầu lại, bắt gặp ngay dáng vẻ rón ra rón rén của cô.
“Hi hi!” Tiểu Ái nhanh như chớp nặn ra nụ cười: “Đạo diễn, tôi đi trước, tạm biệt!” Không đợi anh mở miệng, cô đã vẫy vẫy tay nhanh chóng rời đi.
Dung Kỳ nét mặt đăm chiêu mải miết nhìn theo bóng dáng Tiểu Ái, người trợ lí bên cạnh không thấy anh có phản ứng gì, đang định gọi thì thấy anh lạnh lùng quay đầu lại, tiếp tục thảo luận cảnh quay. Mọi người đều bận rộn thu dọn, trong chốc lát, cả phim trường chìm vào im lặng.
Đoàn phim chỉ cách khu vực thành phố một đoạn. Tiểu Ái đang suy tính, sẽ tự bắt xe hay là tìm một diễn viên có quan hệ thân thiết một chút đi nhờ. Nhưng vừa ngoảnh lại đã thấy Ando Ruki đang ngồi trên chiếc R8 cười tươi như hoa, ngay sau đó chuyển hướng đi vào con đường mòn rời khỏi bãi để xe.
Dưới ánh đèn lờ mờ, một chiếc xe màu trắng bạc khác đã đợi từ rất lâu hạ cửa kính xuống.
“Thôi Thái Dạ!” Tiểu Ái vui mừng, đây là lần đầu tiên anh xuất hiện ở phim trường đón cô, khiến cô không khỏi bất ngờ.
“Lên xe!” Nhưng tại sao anh lại nhíu mày, vẻ mặt cũng không được vui cho lắm. Tiểu Ái lập tức nhảy lên xe, nhìn anh thành thục khởi động chiếc xe chạy nhanh vào đường cao tốc trong màn đêm.
Suốt chặng đường dài, Thôi Thái Dạ không nói một lời nào, khuôn mặt hào hoa quyến rũ kia bắt đầu cau có. Vẻ mặt không vui đó khiến Tiểu Ái không tài nào lí giải được, ngẫm nghĩ bản thân rốt cuộc đã đắc tội gì với anh Tiểu Ái. Hay là, những bức ảnh chụp chụp anh và tân sủng mới bị đám phóng viên đăng lên gần đây khiến anh không vui? Nếu vậy thì liên quan gì đến cô chứ. Chẳng lẽ, vì đêm khuya phải đến đón cô mà không thể đi hẹn hò nên không mới có thái độ đó? Nhưng cô có gọi anh ta đến đón đâu?
Nghĩ mãi không ra, Tiểu Ái chán nản không thèm nghĩ thêm nữa, tựa lưng vào ghế ngủ. Đột nhiên Thôi Thái Dạ phanh gấp xe lại, Tiểu Ái bị bất ngờ lại không thắt dây an toàn nên trán cô đập vào kính chắn gió.
“Không sao chứ?” Thôi Thái Dạ lập tức xoay người Tiểu Ái lại kiểm tra, nhưng vừa chạm đến khuôn mặt cô, nét mặt anh liền lập tức thay đổi, tức giận hất cô ra.
“Nhị thiếu gia, anh như thế này là sao vậy? Khả năng lí giải của tôi có hạn, phiền anh dùng ngôn ngữ giải thích một chút có được không?”
Thôi Thái Dạ chống tay lên vô lăng liếc nhìn cô, vẫn không nói câu nào.
Tiểu Ái lườm lườm: “Được, coi như tôi chưa hỏi. Cảm ơn anh hôm nay đã đến đón, chúc ngủ ngon!” Cô đã mệt lắm rồi, lấy đâu ra sức đối phó với anh ta, thế nhưng vừa đẩy cửa xe ra, cô liền bị anh đưa tay kéo mạnh lại.
“Em cứ như vậy mà đi sao?” Thôi Thái Dạ nhìn cô chằm chằm, nét mặt giận dữ.
Tiểu Ái ngỡ ngàng hỏi: “Cái gì?”
Thôi Thái Dạ thở dài phẫn nộ: “Em ngẩn người làm gì chứ! Thằng nhóc kia hôm nay đã làm gì với em? Rốt cuộc em có phải là con gái không vậy? Bị một thằng nhóc giở trò lưu manh mà không có phản ứng gì là sao?” Mấy tiếng trước nhận được một tin nhắn giấu tên, bảo anh tới phim trường “Vũ điệu đào kép” xem kịch hay. Lúc đó anh nghĩ có người đang trêu chọc mình, nhưng dù sao cũng tiện đường qua đó, nên cũng muốn đến xem cô thế nào, ai ngờ anh lại chứng kiến cảnh tượng đó.
“Anh làm sao lại biết?” Tiểu Ái vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ lúc đó Thôi Thái Dạ cũng có mặt ở đó?
“Em không cần biết! Vấn đề bây giờ là việc này em dự định giải quyết như thế nào?”
“Giải quyết? Phải giải quyết thế nào?” Trong đầu cô bây giờ chỉ muốn về tắm giặt, đi ngủ. Cô vừa nói mà mí mắt đã dính chặt lấy nhau rồi. Bỗng Thôi Thái Dạ đập vào đầu Tiểu Ái một cái, xem ra anh đã tức giận hơn: “Dung Tiểu Ái! Em nghiêm túc cho anh! Thái độ gì vậy hả?”
Tiểu Ái ngáp một cái, ra sức dụi dụi đôi mắt đang lim dim: “Anh tức giận gì chứ? Tôi còn không tức giận mà! Chỉ là một nụ hôn, chẳng có gì đáng kể! Hơn nữa hiện tại cậu ta nổi tiếng hơn tôi, cũng có thể nói tôi lợi dụng cậu ta! Xin anh đó, Nhị thiếu gia! Mau đi hẹn hò đi! Tôi mệt sắp chết rồi!” Cô lẩm bẩm, rồi đẩy cửa xe: “Thật là, cái gì không học, lại học cái tính đó của anh tôi, nhiều lời chết đi được…”
Cửa xe lại một lần nữa bị anh kéo mạnh. Tiểu Ái lúc này thật sự nổi nóng, quay người định mắng anh, nhưng không ngờ trước mặt tối thui, anh đã nghiêng người qua, bất thình lình hôn cô. Đôi môi anh vừa nóng bỏng, vừa mạnh mẽ, mang theo mùi thuốc lá thoang thoảng và mùi nước hoa Eau de Cologne cao quý quyến rũ bay vào mũi cô.
Dường như không vừa lòng với phản ứng ngây ngốc của ta, Thôi Thái Dạ đưa tay ra ôm chặt lấy lưng cô, tiếp tục hôn kịch liệt. Kỹ thuật hôn của anh vô cùng thành thạo, trêu chọc đầu lưỡi mềm mại của cô, cùng cô quấn chặt ở một chỗ trong tiếng hít thở dồn dập.
Tiểu Ái đờ đẫn mở to mắt, nhìn chăm chú vào hàng mi quyến rũ của Thôi Thái Dạ. Không phải Tiểu Ái chưa từng bị hôn, cũng không phải chưa từng gặp những anh chàng có kĩ thuật hôn tuyệt vời. Chỉ là… chỉ là giây trước đó người đàn ông còn đang mắng cô, giây sau đã bổ nhào đến hôn cô, những loại chuyện như thế này thật sự khiến cô không tài nào thích ứng kịp! Tiểu Ái đẩy Thôi Thái Dạ mấy lần, cuối cùng cũng đẩy được, nhìn đôi môi quyến rũ và cặp mắt mãnh liệt của anh, đột nhiên thấy nổi da gà: “Anh, tại sao anh có thể tùy tiện hôn tôi chứ?”...
Trước1...2021222324...38Sau

↑↑ Cùng chuyên mục
Vẫn mơ về em - Hồng Cửu
Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy
Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
Thiên thần bóng tối - Phần 2 - Chi Chan
12»
Có thể bạn quan tâm
Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube