Mạng xã hội chẳng khác nào như “bia miệng thế gian”, khóc cười lẫn lộn, vốn dĩ chẳng ai để ý đến nhân cách, cũng chẳng ai để ý đến trái, phải, đúng, sai.
Chưa bao giờ mạng xã hội lại khiến người ta ngán ngẩm đến thế. Sáng mở mắt dậy thấy truyền tay nhau những tấm ảnh vạch mặt cô gái này sử dụng phần mềm chỉnh ảnh, cô gái kia bình thường xinh đẹp thế vậy mà giờ lộ mặt mộc “xấu đến gớm ghê”. Tối mở mắt ra thấy hình ảnh một cô gái thân hình không được đẹp đi chụp ảnh hoa sen, bị chỉnh sửa, photoshop rồi bị “ném” thẳng tay lên mạng xã hội để câu like.
Đa phần là nam giới share đi, đa phần là những bạn nam hùa vào với nhau cười cợt, sỉ vả, những lời lẽ không hay nhất được dành cho cô gái khiến người ta bất giác nghĩ đến câu nói: Xấu quá cũng là một cái tội. Cũng có những cô gái tự cho mình là đủ xinh đẹp để đi bới móc, chê bai, thậm chí là nhục mạ, đay nghiến dành cho những người mình chưa từng một lần gặp mặt.
Từ bao giờ vì cái đẹp mà chúng ta nhẫn tâm bài trừ nhau, sỉ nhục nhau, thậm chí là vứt nhau lên mạng xã hội để đám bậu xậu xông vào lăng mạ và cười cợt. Này các bạn, những người đang chấp nhất vẻ đẹp của người khác, các bạn đã đẹp hay chưa? Liệu đã đẹp từ trong ra ngoài, hoặc ít nhất là đẹp một chút nhân cách ấy?
Từ bao giờ thế giới này chỉ chứa chấp cái đẹp? Từ bao giờ các bạn có quyền lên án người khác chỉ vì họ muốn được xinh đẹp lên bằng cách này hay cách khác? Từ bao giờ những cô gái không xinh đẹp bị chính những người thợ chụp ảnh lên báo nói xấu “thôi em ơi, về nhà đi em, về soi gương lại đi!”? Từ bao giờ nhân cách của một bộ phận “người trẻ” trong số chúng ta cũng thối rữa như những bông sen gãy ngâm trong bùn lâu quá!
Đẹp do công nghệ thì chê bai là giả tạo, giữ nguyên vẻ ngoài thì lại bị chê là “xấu tự nhiên”. Có khi nào chúng ta tự nhìn lại xem rốt cục mình đang nói gì về người khác, đang lên án gì về người khác hay chưa?
Mục đích của những lời sỉ vả dành cho những cô gái là gì? Nếu không phải vì đàn ông điên cuồng theo đuổi và yêu cầu cái đẹp ở phụ nữ thì họ có cần phải đẹp lên “bằng mọi cách” như thế hay không? Lại nói về một chủ đề muôn thuở: Con trai yêu khuôn mặt và thân hình của con gái, hay là nội tâm và tính cách của cô ấy?
Mỗi một lời nói đều chứa dao găm, nó có sức sát thương khủng khiếp đối với người khác. Chúng ta có thể đưa đẩy với nhau những câu chuyện làm quà, hả hê trước nỗi đau của người khác, hả hê trước những thương tổn của người khác mà mình gây ra. Mạng xã hội tuy rộng lớn nhưng cũng rất chật hẹp. Thử tưởng tượng một ngày nào đó, chính bạn là người bị mang ra bới móc, chà đạp lên lòng tự tôn, khi ấy bạn sẽ có cảm giác thế nào. Chắc chắn sẽ không hay hơn những người đã từng bất hạnh bị trở thành trò cười bất đắc dĩ cho các bạn đâu!
Đẹp giả cũng được, đẹp thật cũng được, đẹp nhờ công nghệ hay đẹp nhờ kỹ thuật cũng không phải là việc của chúng ta. Ai cũng có quyền chọn cho mình một niềm vui mỗi ngày, ai cũng có quyền chọn cho mình cách để tận dụng tuổi trẻ và cuộc sống mỗi ngày. Đừng thiêu đốt thời gian để lãng phí vào việc bài xích làm tổn thương người khác, cũng đừng biến trái tim chúng ta trở nên méo mó và biến dạng hơn.
Mạng xã hội chẳng khác nào như “bia miệng thế gian”, khóc cười lẫn lộn, vốn dĩ chẳng ai để ý đến nhân cách, cũng chẳng ai để ý đến trái, phải, đúng, sai. Cho đến khi chúng ta nhận ra thì dù làm cách nào cũng không thể cứu vãn.
Ai ơi chuyện đẹp xấu lấy chuẩn mực ở đâu mà đo thế? Liệu có chuẩn mực thật sự hay không?