AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Trái tim màu hổ phách


Chuyên mục:

Truyện Dài


Đăng: Admin 2793
Share: * * * Twitter


“Câm mồm!” Thôi Thái Dạ hung hãn ôm chặt Tiểu Ái, đáy mắt xưa nay luôn tản mạn giờ đây tràn ngập lửa giận: “Mối nợ của em, đợi lát nữa tôi sẽ tính!”
“Những năm triệu nhân dân tệ đó…” Vừa mở miệng, Tiểu Ái đã bị anh ột đập vào đầu. Anh ra tay rất mạnh, làm cô đau đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Hai người cứ như vậy lôi kéo nhau suốt đoạn đường dài. Trên sân thượng của biệt thự, vì sợ lão gia sẽ giận cá chém thớt, trút giận nên đám bảo vệ và người giúp việc đua nhau bỏ đi.
Sau khi rời khỏi khu biệt thự, Tiểu Ái bị kéo vào chiếc xe Audi A4 màu đỏ. Sắc mặt người bên cạnh rất khó coi, khiến Tiểu Ái phải mở lời trước: “Nghe tôi nói nè Thôi Thái Dạ, chiếc xe này của anh so với DBS hơi… Audi A4 màu đỏ, vừa nhìn đã thấy nó giống như xe của phụ nữ tiểu tư sản. Có phải anh vừa rời khỏi nhà người đẹp nào đó không?”
Thôi Thái Dạ không nói gì, vẫn sa sầm mặt mày chăm chú lái xe. Tiểu Ái nhớ tình huống này trước kia cũng đã từng xảy ra, lúc đầu anh ta vô cùng tức giận, sau đó không hiểu sao xông về phía cô. Tiểu Ái đã có kinh nghiệm, lập tức nâng cao ý thức phòng bị.
Chiếc xe thẳng tiến vào nội thành náo nhiệt, rồi dừng lại trước một cửa hàng quần áo nữ vô cùng cao cấp. Tiểu Ái bị kéo xuống xe, lôi đến trước mặt một nữ nhân viên xinh đẹp: “Giúp cô ấy đổi một bộ quần áo nhiều vải một chút! Ngoài ra hãy tìm mấy chiếc áo khoác phù hợp nữa mang đến đây!”
“Nhiều vải một chút?” Tiểu Ái không cam chịu đứng trước gương: “Anh thật chẳng có con mắt tinh tường gì cả, bộ này là của Versace đó!”
Thôi Thái Dạ cho tay vào túi quần, đứng tựa bên tay vịn của ghế sô-pha, tỏ thái độ không vui chút nào: “Em thích đồ hiệu không vấn đề gì! Sau này anh sẽ mua cho em, muốn bao nhiêu cũng được. Nhưng đừng bao giờ để anh thấy em ăn mặc như thế này nữa!” Cả ngày hôm nay đầu óc anh đã rối ren rồi, khó khăn lắm mới tìm được cô. Vậy mà lại thấy bộ dạng chỉ khư khư muốn cầm tiền của cô, còn cả cách ăn mặc quá hở hang trước một đám đàn ông, quả thật là đã làm anh tức chết.
Những gì Dung Kỳ nói quả không sai, con bé này phải có người quản lý, nếu không thì nhất định sẽ coi trời bằng vung muốn làm gì thì làm.
“Không phải chứ, sao anh lại nói giống như anh tôi vậy?” Tiểu Ái mặt mày ỉu xìu.
“Đừng nói lời vô ích! Em mau thay quần áo đi!”
Bước ra khỏi cửa hàng quần áo, không khí lễ giáng sinh ùa tới. Thông qua cuộc trò chuyện trước đó với nhân viên bán hàng. Tiểu Ái biết mình đã bị đưa đến Singapore. Mặc dù chuyện bất ngờ xảy ra, nhưng cũng coi đây là lần đầu tiên cô được ra nước ngoài. Không bao lâu Tiểu Ái khôi phục lại tinh thần, rồi kéo Thôi Thái Dạ nũng nịu, nói hôm nay là sinh nhật mình, muốn anh đưa cô đi chơi thỏa thích. Thôi Thái Dạ không thể làm khác được, đành đưa Tiểu Ái đến Sentosa.
Sentosa là hòn đảo du lịch nhân tạo của Singapore. Buổi tối ở đây có những bộ phim điện ảnh với máy chiếu phim cực lớn, ngoài ra còn có các món hải sản phong phú, đa dạng. Vì là ngày giáng sinh nên Sentosa được trang hoàng lộng lẫy, rực rỡ hơn so với ngày thường. Từ trên cáp treo nhìn xuống, cả thành phố và hòn đảo nhỏ tựa như được đặt trong dải ngân hà lấp lánh.
“Hôm nay thật sự là sinh nhật của em sao? Đêm Giáng sinh, trùng hợp quá vậy!”
“Sao nào, không được à? Giáng sinh cộng thêm sinh nhật, vừa hay giúp anh bớt đi một phần quà đấy nhé!”
“Em muốn cái gì?” Vẻ mặt Thôi Thái Dạ vô cùng sủng nịnh, Tiểu Ái liếc nhìn anh, cười xảo quyệt: “Tấm chi phiếu vừa rồi!”
“Vẫn còn nhắc tới…” Mặt Thôi Thái Dạ ngay tức thì biến sắc.
“Được rồi, lát nữa mời tôi ăn một bữa thật ngon là được. Thôi Thái Dạ, đây là lần đầu tiên tôi đón giáng sinh trong tiết trời mùa hè đó!” Nói xong, Tiểu Ái liền vui vẻ trở lại, kéo Thôi Thái Dạ đến những chỗ đông người, thấy cái gì náo nhiệt cũng chen chân góp vui. Thôi Thái Dạ vốn có nhà ở đây, hàng năm anh đều phải quay về một thời gian, dần dần cũng mất đi hứng thú với nơi này. Tuy nhiên, hôm nay được Tiểu Ái lôi đi khắp nơi như thế, hòn đảo bỗng dưng như được phù phép lại có sức quyến rũ anh.
“Oa! Đu quay kìa, cao thật đó! Thôi Thái Dạ chúng ta đến chỗ đó đi!” Thái Dạ còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị Tiểu Ái lôi lên đài ngắm cảnh. Vì là đêm giáng sinh nên đài ngắm cảnh cũng kéo dài thời gian mở cửa. Họ ngồi dựa vào thành ghế trên đu quay hình tròn đang dần dần được đưa lên cao, mọi thứ xung quanh đều nhỏ xíu như những viên đá quý đẹp lộng lẫy giữa dải ngân hà.
Những cơn gió mát lạnh kèm theo hơi ẩm của biển lướt nhẹ qua, làm lay động mái tóc xoăn dài của Tiểu Ái, khiến nó như nhảy múa trước mặt anh. Thôi Thái Dạ đưa những ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm vào những sợi tóc đó, trong giây lát, dường như trái tim anh cũng trở nên mềm mại.
“Thôi Thái Dạ! Thôi Thái Dạ! Tôi nhìn thấy biển rồi! Bên kia còn có hòn đảo nhỏ nữa kìa! Còn có chiếc cầu gỗ treo lơ lưng giữa trời, những cái đó đều là nhân tạo đúng không?” Đôi mắt tinh nhanh của Tiểu Ái sáng lấp lánh, tràn trề sức sống, khiến anh cuối cùng cũng không kiềm chế được, ôm cô vào lòng.
Như cảm nhận được sự kinh ngạc và giãy giụa của Tiểu Ái, Thôi Thái Dạ siết chặt cánh tay. Tựa như cô là cánh bướm, chỉ sợ rằng khi buông lỏng tay ra, cô sẽ bay đi mất. Một Tiểu Ái vô tư, trong sáng, lại thẳng thắn như vậy, anh thật sự sợ mình sẽ không thể nào tiến lại được.
“Tiểu Ái!” Thôi Thái Dạ áp má vào mái tóc thơm dịu của Tiểu Ái: “Em hãy nghe anh nói. Những lời trên truyền hình hôm đó thật sự là nghiêm túc, ngày hôm đó em đã hỏi anh, có phải anh thật sự thích em không? Anh không trả lời, sau đó còn bỏ đi. Thực ra đó là vì anh đang tức giận. Tiểu Ái, anh nghĩ rằng với sự thông minh của em, đáp án em cũng đã đoán ra rồi. Vì thế khi em hỏi anh, anh lại đợi em tự mình thừa nhận. Nhưng bây giờ anh nghĩ, điều đó không có chút ý nghĩa nào cả. Chính vì em thông minh, thế nên em sao có thể chủ động thừa nhận chứ? Tiểu Ái à, cơ hội em cần, anh có thể cho em, em muốn làm ngôi sao, muốn tỏa sáng trong bầu trời showbiz, những cái đó anh đều có thể giúp em. Tuy nhiên, những điều đó không còn là giao dịch nữa. Bản hợp đồng của chúng ta sẽ mất hiệu lực, biến giả thành thật, có được không em?”
Được không? Được không đây? Thôi Thái Dạ bỗng trở nên nghiêm túc, thậm chí ngữ điệu còn có cảm giác thỏa hiệp, khiến Tiểu Ái không thể tùy ý qua loa như trước nữa.
Tiểu Ái dựa vào vai anh thở dài. Cô nên trả lời như thế nào, nên nói với anh như thế nào đây? Thực ra chuyện này với chuyện ai chủ động thừa nhận trước, và bản hợp đồng giữa họ không có chút quan hệ nào. Trước khi cái ngày đó đến, cô sẽ không yêu thêm một lần nữa! Đó là trước ngày mà Tiểu Ái thực hiện được giấc mơ của mình, đứng trên đỉnh cao trong giới điện ảnh, cô tuyệt đối sẽ không yêu ai. Thế nhưng, cô nên nói với Thôi Thái Dạ thế nào đây? Phải làm thế nào mới khiến anh hiểu được?
Trong lúc đang bối rối không biết nói gì, thì bài hát chúc mừng giáng sinh, với giai điệu thanh thoát, nhẹ nhàng bỗng vang lên. Những người xung quanh cười nói vui vẻ, Sentosa trở thành một hòn đảo rộn rã tiếng cười.
Bầu trời đầy sao lấp lánh, đêm nay ở hòn đảo nhiệt đới này, chắc chắn sẽ là một đêm náo nhiệt.
Chương 13: Đằng Sau Sự Lạnh Nhạt Của Anh

Tiểu Ái rất muốn ở lại Singapore thêm mấy ngày để đi chơi khắp nơi, nhưng vì bị bắt cóc tới đây, nên cô chưa kịp xin phép nghỉ học. Hơn nữa, vì vốn dĩ đã hẹn đi chơi với Tư Nhã đêm giáng sinh, vậy mà cô chưa nói gì đã thất hẹn, chắc chắn Tư Nhã sẽ tức đến lồng lộn lên mất. Sau mấy đợt đấu tranh, cuối cùng ngày hôm say Tiểu Ái vẫn bảo Thôi Thái Dạ đặt vé quay về. Tuy nhiên, buổi chiều khi ở khách sạn đợi Thôi Thái Dạ, Tiểu Ái lại bất ngờ gặp được người quen.
Lúc Tiểu Ái đang lười biếng dựa vào ghế sô-pha lật xem tạp chí thời trang, đối phương gọi tên và phóng như bay về phía cô. Những ngón tay mềm mại, xanh xao đeo đá quý cực lớn kéo lấy cô, mùi nước hoa nồng nặc xộc vào mũi khiến cô nhíu mày ngẩng đầu nhìn. Một khuôn mặt xinh xắn trang điểm hoàn mĩ đang cười yêu kiều với cô.
Dung Tiểu Ái đờ đẫn: “Lý Trân Gia?”
“Tiểu Ái! Không ngờ sẽ gặp được cậu ở đây!”
Tiểu Ái cười đáp lại mấy cái, trong lòng thầm nghĩ mình vẫn rất muốn “gặp lại” cô ta. Chỉ là sau “sự kiện kinh thiên động địa” hồi cấp ba lần đó, Lý Trân Gia bất ngờ ra nước ngoài học. Sự kiện lần đó, từ đầu đến cuối đều mơ hồ, kết quả còn ảnh hưởng xấu tới tình bạn bao nhiêu năm giữa cô và Trân Gia.
Sau này nghĩ lại, có lẽ chỉ có cô coi đối phương là bạn thôi. Lý Trân Gia có khi ngay từ lúc đầu chỉ vì Dung Kỳ mới làm bạn với cô. Tình cảm ấp ủ trong lòng mười mấy năm của Trân Gia dành cho Dung Kỳ không được trọn vẹn, bị cự tuyệt một cách lạnh lùng, nên cuối cùng đã thêu dệt những tin đồn nhảm nhí vô vị ở trường học.
“Cậu đi cùng ai đến đây vậy? Mình thì cùng với bạn trai đến dự tiệc, cậu cũng biết rồi đấy, người đàn ông xuất chúng không thể đơn thương độc mã được, mà phụ nữ phải ở bên cạnh anh ta từng giây từng phút!” Trân Gia xem ra rất vui vẻ, hoàn toàn không chú ý đến sự lạnh nhạt đằng sau nụ cười của Tiểu Ái, cứ líu lo mãi không ngừng: “… đúng rồi, buổi họp lớp ngày hôm đó cậu có đi không? Bời vì bất ngờ mưa to, bạn trai mình không cho ra ngoài, nên mình không đến được. Còn cậu, đã gặp được Hứa Kỷ Dương chưa? Cậu ta bây giờ thế nào? Nghe nói cậu ta đã đỗ vào Học viện Điện ảnh thành phố B, là nhân vật làm mưa làm gió trong trường, ong bướm bay quanh cậu ta nhiều vô kể…”...
Trước1...3233343536...38Sau

↑↑ Cùng chuyên mục
Vẫn mơ về em - Hồng Cửu
Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy
Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
Thiên thần bóng tối - Phần 2 - Chi Chan
12»
Có thể bạn quan tâm
Ngồi khóc trên cây
Trái tim màu hổ phách
Trái tim màu hổ phách phần 2
Thiên thần bóng tối - Phần 2 - Chi Chan
Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
12»
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube

Lamborghini Huracán LP 610-4 t