AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy


Chuyên mục:

Truyện Dài


Đăng: Admin 1208
Share: * * * Twitter


“Ờ... Tôi có việc. Đi trước.”
Dứt lời, Giang rảo bước nháo nhác tìm kiếm, không hay đằng sau mình, có khuôn mặt đã tắt nụ cười, ngơ ngác và thất vọng. Văn lặng lẽ xốc ba lô lên, nhìn theo Giang một lúc, rồi rời khỏi sân ga.
Chạy quanh kiếm tìm một vòng, cuối cùng Giang cũng thấy Vy. Cô ngồi lặng lẽ một góc, xung quanh là đống đồ đạc, lọt thỏm và cô độc. Giang nhìn cô chăm chú, nhưng không có ý định tiến lại. Tiếng của nhân viên nhà ga vang vọng, bảo hành khách chuẩn bị lên tàu. Giang chợt thấy Vy lấy điện thoại ra, đắn đo rồi nhắn một tin. Cô có vẻ tần ngần hồi lâu mới quyết định gửi đi. Giờ phút này không biết cô gửi tin nhắn cho ai? Suy nghĩ vừa lướt qua đầu, Giang đã thấy hông mình rung lên. Là tin nhắn của Vy. Dòng chữ ngắn ngủi hiển hiện trên màn hình: “Giang, xin lỗi”.
Mắt Giang chợt nhờ đi. Anh đứng im lặng, dựa sát vào thành cột. Ý định tiến về phía Vy, nói cho cô nghe một lần tất cả tình cảm trong lòng mình trước khi cô đi của anh đã tan nhòa chẳng còn dấu vết. Nói làm gì cơ chứ, khi thực ra cô luôn biết? Khi thực ra, cô chẳng có bạn trai hay ai đó cả? Đơn giản là vì cô không chấp nhận anh. Đơn giản chỉ bởi Vy muốn anh từ bỏ.
Vậy thì Giang sẽ từ bỏ.
Nhìn bóng Vy khuất dần giữa đám người, tiến vào sân ga, Giang mới cầm điện thoại lên, nhắn một dòng, “Không sao, chị nhớ sống tốt”.


5. Khi Vy đi được ba tháng, một ngày, đang chạy hộc mặt ở công trường, Giang nhận được tin nhắn của cô: “Giang, chị ổn rồi. Sống trong này tốt lắm. Em cũng vậy, nhớ sống vui nhé”.
Giang đọc đi đọc lại tin nhắn đến cả chục lần, cuối cùng nhắn lại một tin vô thưởng vô phạt: “Chị yên tâm”. Anh vừa đút điện thoại vào túi, thì có điện của Huy, nó hò hét ỏm tỏi tới bảo phải gặp nhau một chút. Sao bạn bè gì tệ thế, ra trường là mất mặt.
Giải quyết xong mớ hỗn độn ở công trường, Giang phi xe máy đến Trần Thánh Tông, một nơi mà Huy hỉ hả tâng bốc là bia tươi với phong cách bar khá nổi tiếng, với những cô nàng chân dài xinh đẹp. Và đặc biệt, có một bất ngờ nóng bỏng ở đằng trước.
Khi Giang vào đến nơi, đã thấy mấy thằng bạn ngồi sẵn. Bên cạnh còn có mấy cô àng trong chuyến đi Hà Giang lần trước. Xem ra tiến triển tình cảm của Huy và cô nàng dược sĩ đã đạt tới tốc độ tên lửa, bởi vì cô nàng này liên tục nhéo tay Huy khi mắt anh chàng tớn lên nhìn những cô chân dài bắt mắt bên cạnh. Bia được đem ra, mọi người cụng nhau. Giang không kìm được tò mò, nhướng mày.
“Này, sao tự dưng hôm nay lại mò ra được quán này?”
Huy cười khoái trá, “Thằng Sự chỉ điểm. Tao okie ngay, bởi vì ở đây có một cô nàng nóng bỏng hết cỡ. Đảm bảo mày nhìn thấy sốc luôn”.
Vừa dứt lời, Giang đã thấy có đôi chân dài tiến lại gần anh, một bàn tay mềm mại vươn qua mặt anh, lấy cốc rót bia thành thạo. Trong đám bạn có tiếng huýt sáo ầm ĩ, cười cợt khiến Giang ngạc nhiên, anh ngước lên thì thấy Văn trong bộ dạng của cô phục vụ, quần short rất ngắn, trang điểm bắt mắt. Kinh ngạc khiến Giang không thốt nên lời.
“Xem thằng Giang không ngậm nổi mồm vào kìa”, đám bạn cười lên khả ố. Còn Giang, anh chỉ bình thản.
“Ngồi xuống uống cùng chút?”
“Mọi người vui đi. Em làm việc chút đã.”
Không biết vì sao, khi nhìn Văn uyển chuyển bước đi, chân dài và bờ hông gợi cảm, Giang lại thấy trong mình lan tỏa một nỗi niềm, nhưng là thất vọng.
Đêm muộn, nhóm bạn của Giang giải tỏa sau khi chốt lịch sẽ chơi bời một chuyến đi Tây Nguyên vào đợt nghỉ lễ. Trước khi lượn, Huy còn vỗ vai Giang bảo: “Đừng bỏ qua cơ hội, em Văn rất ‘được’, không nhanh là Sự sẽ ‘ôm show’ đấy. Nó vừa bỏ con người yêu ghen như Hoạn Thư kia rồi”. Giang cười hờ hững, phóng xe đi, bỏ mặc gợi ý hộ tống đưa Văn về nhà của Huy. Anh chạy xe vòng vòng trên đường vắng. Xung quanh, từng đôi từng cặp ôm nhau hạnh phúc, nhưng Giang thấy cũng chẳng hề gì.
Ngày hôn nay, khi nhận được tin nhắn của Vy, anh mới biết mình cần phải bắt đầu lại. Mà vừa mới bắt đầu, có gì cần vội vã?


6. Chuyến đi Tây Nguyên vẫn gồm năm xe, đều là những người bạn cũ. Huy thúc giục Giang gọi điện rủ Văn đi, còn ấn số điện thoại của Văn vào tay anh. Giang lăn tăn một chút, rồi cũng gọi. Nhưng chuông reo, lại không có người bắt máy. Giang cũng không gọi thêm nữa.
Ngày tập kết, Huy cười hề hề với Giang, bảo: “Lần này, thằng Sự nó không bỏ của chạy lấy người nữa. Chứ không tao giết nó luôn”. Giang quay sang nhìn, ngỡ ngàng khi thấy Sự đang buộc chiếc ba lô quen thuộc lên xe nó. Đó là chiệc ba lô màu cam của Văn. Anh nhìn quanh quất, thấy Văn đã tới, đeo đồ bảo hộ sẵn sàng.
Cô mỉm cười chào anh, có chút khách sáo.
Cả đoàn nhanh chóng lên đường. Vẫn như mọi khi, Giang làm nhiệm vụ chốt cuối. Đoàn chạy nhanh, vì lộ trình dài, hơn nữa thời tiết cũng thuận lợi. Tâm trạng của Giang lên xuống khá phập phù, anh nhận ra điều đó vì mỗi lần thấy xe Sự lượn lờ đằng trước, trong anh lại dấy lên một cảm giác khó tả. Sự và Văn có vẻ ăn ý hơn Văn với anh lần trước nhiều. Hai người thường xuyên chuyện trò, chọc ghẹo nhau. Thỉnh thoảng Văn còn nhổm lên, nói điều gì đó với Sự khiến hai người phá lên cười. Đến những đoạn vào cua, Văn ôm Sự rất chặt. Và thậm chí, có lần, Giang còn thấy Văn đút kẹo cho Sự, thân mật đến đáng ngạc nhiên.
Cảm thấy cứ theo đuôi “đôi trẻ” này một tim quá nên Giang phóng xe lên trước, và ra hiệu với Sự là nhớ chốt đoàn. Giang thấy vui vẻ hẳn khi nhìn thấy khuôn mặt ngạc nhiên của Văn. Anh phóng ào ào lên đằng trước, nghe gió lùa qua tai ran rát. Trước mắt, đồi núi trập trùng, biển xanh cát trắng, cớ gì đi nghĩ những chuyện chẳng liên quan???
Phía trước, Huy đã vẫy tay, ra hiệu cả đoàn tấp lại, nghỉ ăn trưa. Giang sốt ruột khi mãi không thấy Văn và Sự đâu. Chờ đến gần nửa tiếng, Huy bắt đầu nhăn nhó với anh.
“Mày chốt đoàn mà phóng trước là thế nào? Lỡ tụi nó hỏng xe lấy gì mà sửa.”
Giang kiên nhẫn đợi thêm một lúc nữa, cuối cùng, khi cả lũ ngồi vào bàn ăn, vẫn không thấy Văn và Sự đâu, anh xách xe quay lại tìm, phóng điên cuồng một hồi, mới thấy xe của Sự đi tới. Thấy anh, Sự còn tươi cười hớn hở.
“Ồ, mày quay lại làm gì?”
“Sao chậm thế. Cả đoàn đợi.”
Sự há miệng định nói, thì Văn giật áo, khiến anh chàng cười giả lả.
“Có tí phi vụ bí mật.”
Giang lại nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Văn, tâm trạng trở nên tồi tệ, bỗng dưng anh muốn đấm một phát, nhưng không biết đấm vào đâu, chỉ cua xe một vòng, chạy thẳng.
Rong ruổi mấy ngày thì đến Khánh Hòa. Cả lũ quyết định rẽ ngang vào bán đảo Hòn Gốm, đi tới Mũi Đôi. Nơi này là cực Đông, nơi ánh nắng mặt trời đến sớm nhất Việt nam. Đường đi đẹp như mơ, những con đường ôm quanh đỉnh núi, vừa vào cua xong lại được ngắm biển xanh phía dưới khiến tâm trang Giang thư thái hơn.
Vào tới Đầm Môn, cả lũ men theo đồi cát đi tới nhà chú Hai, người mà Văn quả quyết là sẽ dẫn đường cho cả lũ, dù chưa hề đặt lịch trước. Chạy xe trên đồi cát là một trải nghiệm khá mới mẻ và khó khăn, vì cát dày khủng khiếp. Với những người cứng tay may ra có thể chạy được đôi chút, còn không, xòe là chuyện… như chơi. Rút kinh nghiệm từ lần trước, Giang quyết định vẫn bám chốt cuối cùng. Phía trước anh là Văn đang hì hục đẩy xe cho Sự. Dưới cái nóng ban trưa, cả lũ mặt mũi mồ hôi mồ kê đầm đìa, nhích đi từng bước khó nhọc. Ngay cả những thanh niên quen vận động như Giang cũng cảm thấy quãng đường này khó nhằn, nên anh không lạ khi qua được đoạn đường khó, đột nhiên Văn lảo đảo như muốn ngã. Lúc này, Sự đã quăng con xe sang bệ đường, vân ngồi dưới đất thở, cả một lũ “nam thanh nữ tú” lăn đùng ra giữa đường nằm thẳng cẳng lấy lại sức. Giang chỉ thấy mình nhào đến, ôm chặt lấy Văn, không để cô ngã xuống.
Đến tận tối hôm đó, khi trek đêm trong rừng, từ Mũi Đôi trở về, tim Giang vẫn thình thịch khi nhớ lại cảm giác ôm Văn lúc ấy. Cái cảm giác mềm mại đột nhiên lay động đến tận tâm can, khiến Giang vừa lạ lẫm vừa khổ sở. Đặc biệt, như lúc này đây, nghe tiếng Văn ríu rít đằng sau, thỉnh thoảng nhăn nhó vì kiến đốt, anh lại thấy một cảm giác kỳ lạ trào dâng. Nó không giống như xưa kia, anh nhói tim mỗi lần thấy Vy. Với Vy lúc nào cũng thường trực cảm giác khốn khổ và mệt nhoài. Còn bây giờ, lại là cảm giác như trái tim mình có ai chạm khẽ, vừa có gì đó ngọt ngào, vừa có gì đó tê dại.
Vốn là anh chàng kỹ thuật khô khan, cộc cằn, Giang xa lạ với thứ tình cảm làm cho con người anh trở nên yếu đuối thế này. Và anh lại càng lúng túng khi phát hiện ra đối tượng mình quan tâm chính là cô gái mà ngay từ giây phút đầu tiên, anh đã cố tình “hắt hủi”.
Giang đã từng thích Vy, thậm chí âm thầm thừa nhận đó là mối tình đầu tuyệt vọng của mình. Mấy năm đằng đẵng, Giang là người dõi mắt theo chứ chưa bao giờ nhập cuộc vào thế giới tình yêu vốn riêng của hai người Hải, Vy, thậm chí, ngay cả khi Hải đã mất. Giờ đây, đứng trước tình cảm chợt xuất hiện với một người con gái khác, anh cũng không biết mình phải làm sao. Vừa bồn chồn, lúng túng, vừa khổ sở, lại có chút thấp thỏm không yên. Chẳng biết Văn đối với anh… thể nào?...
Trước1...34567...10Sau

↑↑ Cùng chuyên mục
Vẫn mơ về em - Hồng Cửu
Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy
Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
Thiên thần bóng tối - Phần 2 - Chi Chan
12»
Có thể bạn quan tâm
Trái tim màu hổ phách
Trái tim màu hổ phách phần 2
Chênh vênh hai lăm - Nguyễn Ngọc Thạch
Thiên Sứ đừng đi, Anh còn chưa nói… Yêu Em
Mắt Híp Và Môi Cuốn Lô - Nguyễn Thu Thủy
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube

Insane