XtGem Forum catalog
AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Cả đời chỉ cần một người là em phần 2


Chuyên mục:

Truyện Tiểu Thuyết


Đăng: Admin 3289
Share: * * * Twitter


Mạnh Tưởng đành phải đưa Luyến Kinh về. Đi quanh tiểu khu tìm thợ khóa cho cô, mở cửa, dàn xếp thật tốt, anh mới về. Đang định đi tìm Chung Tình, ở công ty đột nhiên gọi điện tới, anh nhận điện thoại, nhất thời ngây ngẩn.


Anh do dự nửa giây, đột nhiên quay đầu xe, đến công ty trước. Trên đường, anh gọi vào di động của Chung Tình, nhưng máy bận. Trong lòng anh trầm xuống, đành tạm thời gác chuyện này lại, lái xe đến công ty.


Không ngờ, thời gian trước xử lý một công việc lại làm xuất hiện tai họa ngầm cho hôm nay. Giám đốc nhân sự đột nhiên gọi điện thoại cho anh, nói phó giám đốc Dương Bân Vũ sáng nay đột nhiên từ chức, lại còn mang theo nòng cốt của bộ phận kinh doanh.


Mạnh Tưởng nhanh chóng đặt ra những trường hợp trong chuyện này, nghĩ xem nên giải quyết thế nào. Vừa chuyển ý nghĩ đến Chung Tình, trong lòng lại quýnh lên, chờ xử lý xong chuyện công ty sẽ lại đi tìm Chung Tình nói chuyện.

Chương 34: Tình trạng


Mạnh Tưởng nhanh chóng có mặt tại công ty, vừa vào công ty đã thấy trên mặt nhân viên tràn đầy vẻ lo âu, nhưng khi vừa thấy anh, tất cả đều làm bộ như không có việc gì, vội vàng mỉm cười chào. Mạnh Tưởng bình thản, khẽ vuốt cằm đi vào văn phòng của mình.


Có người gõ cửa, Mạnh Tưởng trầm giọng nói, “Vào đi.”


Cửa bị đẩy ra, người vào phó giám đốc Phó Mẫn, cô đóng cửa lại, rồi đến gần anh, đứng trước bàn làm việc, “Mạnh tổng.” Nói xong, đưa ra một phong thư.


Ánh mắt Mạnh Tưởng nhanh chóng hiện lên vẻ hiểu biết, thần sắc bất động. Anh nhận lấy phong thư mở ra, là đơn từ chức của Dương Bân Vũ. Mạnh Tưởng nhìn cái tên này, trong đầu hiện lên biện pháp đối phó. Anh nhìn vẻ mặt lo lắng của Phó Mẫn, trầm giọng hỏi, “Trực tiếp đưa cho cô à?”


“Vâng, phó giám đốc Dương trực tiếp mang đến văn phòng của tôi, những người khác là do Lâm Xa tiếp nhận.” Phó Mẫn khẽ nhíu mày, khóe mắt có chút kinh ngạc, có vẻ mọi người đã đoán đúng, việc làm của Dương Bân Vũ lần này cũng không làm Mạnh tổng nao núng.


Mạnh Tưởng suy nghĩ một chút, sau đó nói, “Chủ tịch biết không?” Anh cũng không muốn làm phiền đến bố, bố mẹ mai sẽ đến nhà bác, anh hy vọng hai người có thể an tâm lên đường.


“Có lẽ là chưa biết ạ.” Phó Mẫn hiểu được ý tứ ông chủ, vừa nhận phong thư này, lập tức báo với Mạnh Tưởng trước, cũng thông báo với bộ phận nhân sự tận lực ổn định lại nhân viên.


Mạnh Tưởng khẽ gật đầu, “Thông báo đến ban giám đốc nửa giờ sau họp, cô đem những tư liệu này báo cáo lại toàn bộ cho tôi.” Tiếp nhận mệnh lệnh xong, Phó Mẫn rời khỏi văn phòng.


Mạnh Tưởng lại cầm tờ đơn từ chức lên, rút ra bức thư của Dương Bân Vũ. Một lúc sau, anh ngẩng đầu, sắc mặt vẫn không chút thay đổi, chỉ có đôi mắt hơi lóe lên. Dương Bân Vũ này coi như là Chó cùng rứt giậu, trước đây, anh phân tán quyền lực của Dương Bân Vũ, ông ta tức giận chạy đến tố cáo với bố anh, chỉ trích Mạnh Tưởng không tôn kính trưởng lão, không ngờ Mạnh Dịch Nam không hề đứng về phe ông ta, còn nói rằng ông đã hoàn toàn ủy quyền cho Mạnh Tưởng.


Mạnh Tưởng nghĩ, Dương Bân Vũ lần này từ chức cũng không ảnh hưởng tới công việc của công ty, ở công ty ông ta cũng đã sớm mất quyền lực. Chỉ là, cùng rời đi với ông ta còn có những nhân viên quan trọng của bộ phận kinh doanh, những nhân viên này vẫn còn nắm giữ một phần lớn nguồn khách hàng, nếu họ sang làm việc cho đối thủ cạnh tranh, có thể sẽ trở thành sự uy hiếp đối với công ty.


Mạnh Tưởng nhanh chóng tính toán trong đầu, hiện giờ, nhiệm vụ hàng đầu là phải ổn định lại nhân viên trong công ty, để họ biết việc này hoàn toàn không ảnh hưởng đến hoạt động của công ty.


Nửa giờ sau, tất cả ban lãnh đạo công ty đều vào phòng họp.


Mạnh Tưởng nhanh chóng nói ra ý của mình với mọi người, mọi người ngồi nghe với những vẻ mặt khác nhau. Mạnh Tưởng tiếp tục nói, công việc của Dương Bân Vũ ở bộ phận kinh doanh sẽ do Vương Phong tiếp nhận. Nhân viên kinh doanh do Vương Phong phụ trách cũng rất nhiều, phân chia lại thị trường, không cho phép xuất hiện tình trạng hàng bán ra không đủ. Phó Mẫn đã chiếu lên màn hình toàn bộ tư liệu của những khách hàng do các nhân viên kinh doanh nghỉ việc quản lý, giao cho giám đốc hành chính Lăng Nguyệt, xem xong gửi thư đến cho từng khách hàng, nói những nhân viên kinh doanh trước đã rời khỏi công ty, không còn là người đại diện cho công ty nữa.


Sau đó anh yêu cầu Vương Phong phân chia lại khu vực kinh doanh, nhân viên quản lý khu vực nào thì phải liên hệ với khách hàng, trực tiếp tới cửa hàng, tiếp tục giữ liên hệ. Sau đó yêu cầu Phó Mẫn hỏi luật sư cố vấn, những người này chưa báo trước đã tự ý đưa đơn nghỉ việc, thì xử lý thế nào? Mạnh Tưởng hỏi giám đốc tài chính Vu Hâm, Dương Bân Vũ có biết chi phí sản xuất của công ty không? Vu Hâm cam đoan Dương Bân Vũ chỉ biết giá cả sản phẩm, hoàn toàn không biết gì về chi phí sản xuất. Vì Mạnh Tưởng đã nói, chi phí sản xuất chỉ có nhân viên tài chính và anh được biết, mọi hạch toán đều phải thông qua sự xét duyệt của bộ phận tài chính, bộ phận kỹ thuật cũng không được nhúng tay vào. Mọi thông tin liên quan đến sản phẩm của công ty đều phải có sự cho phép của anh mới được nói. Như vậy có thể ngăn chặn việc rò rỉ thông tin, tránh bị đối thủ cạnh tranh chèn ép.


Mạnh Tưởng giao cho Phó Mẫn bổ khuyết lại những vị trí nhân viên bị thiếu trong thời gian ngắn nhất, cũng yêu cầu cô buổi chiều triệu tập cuộc họp toàn thể công ty, anh cần nói chuyện. Mọi người nghe sự sắp xếp của Mạnh Tưởng, đều y lệnh mà làm. Nhìn vẻ mặt trầm

ổn của Mạnh Tưởng, tất cả lúc đầu còn đang bối rối đều ổn định trở lại. Đối với hành vi của Dương Bân Vũ, mọi người đều biết rõ, chuyện này công ty vốn cũng có nhiều lời đồn đãi.


Cuối cùng, Mạnh Tưởng yêu cầu Vương Phong và một vài trưởng phòng nữa ở lại, còn mọi người rời phòng họp. Anh tiếp tục bàn bạc với Vương Phong về việc phân bố lại thị trường, làm sao để có thể chấn chỉnh lại tình hình trong thời gian sớm nhất. Về một số khu vực bán hàng, Vương Phong giao cho các trưởng phòng, yêu cầu nhân viên kinh doanh bắt đầu hành động, mang theo công văn đến thông báo cho từng khách hàng.


Mạnh Tưởng tiếp tục cùng Vương Phong phân tích ảnh hưởng của sự việc lần này đối với hoạt động kinh doanh của công ty, sau khi phân tích thị trường tiêu thụ, mọi người cùng đưa ra phương án đối phó. Bốn giờ chiều, cửa phòng họp mới mở ra, Mạnh Tưởng và mọi người đi ra. Công việc ở công ty nói chung đều đã ổn, họ bắt đầu ra ngoài chạy thị trường.


***


Mạnh Tưởng trở lại văn phòng, dựa vào ghế da, mới cảm thấy trán khẽ giãn ra. Vừa rồi, anh cố gắng không để lộ sự lo lắng của mình, trong thời điểm mấu chốt, anh tuyệt đối không thể có chút nôn nóng nào, như vậy sẽ chỉ làm nhân viên càng bất an hơn.


Cộc cộc…


Tiếng đập cửa vang lên, Mạnh Tưởng ngồi thẳng lên, trầm giọng nói, “Vào đi.”


Thư kí Vương Lâm cầm một cốc nước sôi đi vào, trên tay còn có một túi giấy nhỏ.


Vương Lâm đặt cốc nước lên bàn anh, sau đó khẽ cắn môi, do dự một lúc rồi đưa túi giấy ra trước mặt anh, “Mạnh tổng, đây là thuốc của anh, ở đây có chút điểm tâm, anh uống thuốc xong rồi ăn.”


Mạnh Tưởng nhướn mày nhìn cô, thần sắc mềm nhẹ, “Rõ ràng như vậy sao?” Giữa trưa anh chưa ăn cơm, nhưng mà, vừa rồi bận rộn như vậy, căn bản không nhớ gì cả. Giờ nhắc tới, anh thật sự thấy dạ dày có chút đau.


Vương Lâm gật gật đầu, trong mắt lộ vẻ thầm oán. Lúc nãy ở cuộc họp, cô ngồi bên cạnh ghi chép, ngẫu nhiên nhìn thấy Mạnh tổng chau mày, nhưng rất nhanh lại giãn ra, cô biết bệnh đau dạ dày của anh lại tái phát. Mạnh tổng có mặt ở công ty rất nhanh, mọi người vừa ăn cơm xong, anh hẳn là vẫn chưa kịp ăn gì đã chạy tới công ty.


Mạnh Tưởng mỉm cười, “Cám ơn.” Vương Lâm nhìn anh cười, đang định mở miệng, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ, cô kinh ngạc, sau đó nhìn Mạnh Tưởng.


Mạnh Tưởng đặt túi giấy sang bên, nói mời vào.


Vương Lâm nhìn anh, ánh mắt ám chỉ nên uống thuốc, Mạnh Tưởng khẽ gật đầu, Vương Lâm mới an tâm đi ra ngoài.


Người đi vào là giám đốc tài chính Vu Hâm, vừa thấy Vương Lâm, hơi kinh ngạc, sau đó nhanh chóng mỉm cười, “Tiểu Lâm ở đây à.” Vương Lâm mỉm cười đáp lại, “Giám đốc Vu.” Sau đó nhanh chóng nghiêng người rời đi.


Vu Hâm quay mắt liếc nhìn cô một cái, mới lưu luyến không rời thu ánh mắt, ngồi vào ghế, “Mạnh tổng.”


“Tài chính có vấn đề gì không?” Vừa rồi trong cuộc họp nhiều người, anh không tiện hỏi, nhưng Dương Bân Vũ phụ trách việc kinh doanh bên ngoài, có nhiều khách hàng thanh toán với ông ta, anh có chút lo lắng.


“Không có vấn đề gì quá lớn.” Vu Hâm mười phần tin tưởng trả lời.


Mạnh Tưởng hơi nhíu mày, “Vậy vấn đề nhỏ là gì?”


“Tháng này, chúng ta phải trả 20 triệu tiền mặt cho ngân hàng, nếu Tụ Thành v

Trước1...222324

↑↑ Cùng chuyên mục
Cả đời chỉ cần một người là em phần 3
Cả đời chỉ cần một người là em phần 2
Cả đời chỉ cần một người là em
Cô Em, Nhầm Giường Rồi Full
Cô Em, Nhâm Giường Rồi (Phần Cuối)
12345»
Có thể bạn quan tâm
Anh chọn HotGirl, Singer, Cave hay Em
Anh trong mắt em ( Chương 7)
Cả đời chỉ cần một người là em
Cả đời chỉ cần một người là em phần 2
Cả đời chỉ cần một người là em phần 3
12345»
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube