80s toys - Atari. I still have
AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Khoảng trống trước khung cửa sổ


Chuyên mục:

Truyện Ngắn


Đăng: Admin 2268
Share: * * * Twitter

Đọc truyên ngắn

Khoảng trống trước khung cửa sổ

Mấy ngày nay cứ ngồi mãi trong góc phòng nó chẳng muốn đi ra thế giới ngoài kia nữa, mọi thứ với nó bây giờ là sự ngột ngạt và trống rỗng, nó nhớ anh một cách mơ hồ như khoảng bờ vực trong tình yêu nó dành cho anh, nó không biết đó là thứ tình cảm gì, chỉ biết rằng với nó đó là một ranh giới rất khó đoán định. Bây giờ anh không ở đây, anh quẳng nó lại với những suy nghĩ ưu tư và phiền muộn, một đứa con gái lúc nào cũng cho rằng mình mạnh mẽ, rắn rỏi và dứt khoát trong mọi chuyện mà bây giờ lại ngồi đây tư lự giữa chọn trà, café hay là….anh.


Mạnh mẽ với nó là sự bướng bỉnh và kiềm chế nước mắt, trước mọi khó khăn không bao giờ được phép tự cho bản thân mình gục ngã, dù chỉ là bản năng yếu đuối của một người con gái. Nó xem mình là mạnh mẽ, nhưng lại thích đêm hơn ngày, thích mưa hơn nắng, thích café hơn trà và cả thích anh hơn hẳn những người đàn ông khác. Mọi thứ dường như là đối nghịch, chỉ có đêm mới có thể khiến nó ngồi tập trung làm mọi thứ, nó ghét buổi sáng ngủ dậy mà những tia mặt trời chiếu thẳng vào khung cửa kính rồi rọi vào mắt khiến nó trùm chăn cũng không thể ngủ tiếp, như một điều gì phải thôi thúc nó dậy bằng được, như cuộc gọi của anh vào mỗi sáng, dù chẳng phải là một câu từ ngọt ngào nhưng cũng làm cho nó phải lật chăn, đứng dậy.


Từ khi bắt đầu ở Hà Nội, lúc nào nó cũng mong trời mưa, chỉ cần trời xám xịt lại là nó vui rồi, nghe có vẻ hơi điên rồ nhưng là như vậy đấy, cái suy nghĩ của nó lúc nào cũng lạ lùng. Mưa xuống, nó có thể ra khỏi căn phòng trên tầng 5 mà bì bõm lội xuống những con đường, dù là toàn nước cống hay là rác thải xô lại sau những trân mưa rào, trong mưa nó thấy nó được là chính mình. Nó từng nói với anh, trời âm u là trời đẹp, anh bảo “rõ hâm”, nhưng cứ khi nào trời kéo cơn chuẩn bị mưa anh lại nhắn tin cho nó “này, trời đẹp rồi kìa”, nó nhắn lại bằng cái icon mồm ngoác ra cười.


Suốt những năm học đại học, nó trầm mình trong mùa mưa bão của miền Trung, những tháng ngày vật lộn với mưa rào, người ướt nhẹp và lạnh cóng, đôi khi hay thỉnh thoảng nó nghĩ đến anh, nó chợt nghĩ anh có như những cơn mưa rào miền Trung? Ôm lấy da thịt nó lạnh buốt hay anh như cái nắng chói chang của mùa hè, thổi vào nó bằng những trận gió lào đến cháy sạm làn da? Dù có ví anh với cả ngàn thứ khác của thiên nhiên nhiên thì anh vẫn chỉ là anh, không ồn ào, không phức tạp, đôi khi lặng lẽ đến mức khiến người khác phải cáu gắt, nó ghét thấy anh mỗi khi anh lặng lẽ, anh bình thản trước cuộc sống trong khi người ta thì đang hối hả, bởi vì đồng tiền, vì sức ép cuộc sống, vì nỗi lo cơm áo gạo tiền còn đè nặng đôi vai và cả sự ghen tỵ của những con người hẹp hòi, ích kỉ.


Cuộc sống có quá nhiều thứ khiến nó mệt mỏi, café là thứ duy nhất nó tìm đến sau anh. Không có anh, nó tìm đến café như một niềm an ủi, nó không thích thứ café vỉa hè của người Hà Nội, uống café bao giờ nó cũng chọn góc khuất, chọn một nơi yên bình, tránh xa sự ồn ào, náo nhiệt của phố thị. Café nó chọn là thứ café rất đắng, đen đậm và không đường, anh thì lại khác, ngọt ngào và mang một dư vị ấm áp len lỏi vào tim. Nó rất muốn tìm một thứ gì đó để gắn mác cho anh, nhưng mọi thứ đều không phù hợp, ở bên anh đôi khi hay thảng hoặc nó thấy bản thân mình thừa thãi hay có vẻ như anh không quan tâm nhiều đến những thứ nó phải lo.


Yêu là một thứ cảm xúc rất khó để người ta định nghĩa, có người nói nó ngọt ngào, có người lại thấy nó đắng chát, sắc màu của tình yêu thì muôn màu muôn vẻ, cung bậc của tình yêu thì vô vàn. Nó đọc được đâu đó một câu như thế này: “Tôi không chắc về việc ở bên một người bao lâu thì gọi là đủ nhiều. Lúc chán chường, tổn thương, mỏi mệt đến mức nào thì đủ để buông tay. Chỉ biết những mối lương duyên chân thành sẽ đưa người ta về ở cạnh nhau như một cách nào đấy. Bất chấp bão giông, bất chấp thế giới, bất chấp thủ đoạn. Thương yêu chân thành tuyệt nhiên phải là một thứ tình cảm có trách nhiệm. Như kiểu trong đau khổ bạn vẫn phải biết điều gì còn cần để giữ, trong u tối phải biết điều gì còn lại và quan trọng nhất, trong sóng gió vẫn tin rồi mình cũng sẽ vượt qua”. Vậy đấy, còn nó thì vẫn ngồi đây bay hoay giữa việc đi hay ở, giữa những cảm xúc còn bộn bề ngang trái, nó thiếu tính quyết đoán, hay cũng như việc nó tự cho là bản thân mạnh mẽ nhưng thực chất lại vẫn chỉ là yếu đuối và cô đơn, cái dáng ngủ co lại như con tôm khiến cho ai nhìn vào cũng thấy thương hại, họ bảo những người nằm co như thế luôn thấy mình cô đơn và lạc lõng, nó thì bao biện “chỉ là thói quen thôi mà”. Cuộc sống cũng có nhiều cái thói quen na ná như vậy…


Sớm nay cuối tuần, mọi người chắc còn đang ngủ nướng nhưng nó lại không thể ngủ nướng vào những ngày cuối tuần, nó thức dậy lại băn khoăn giữa việc không biết nên chọn trà hay café vào sáng nay, cuối cùng nó tự pha một cốc trà nóng, nó thấy vị chát nơi cuống họng, có thể là do hương vị lâu ngày không “gặp lại” nên cảm thấy khó uống thế, dường như đã quen với café.


Bước chân xuống ngõ, đi thẳng ra ngoài đường lớn, sao cuối tuần mà đường phố vẫn đông đúc và chật chội thế, len lỏi trong đám tắc đường nó đi dọc ra con đường men theo phía trước dãy tòa nhà đang xây, thấy mọi thứ vẫn huyên náo quá, con người sao không cho phép bản thân một chút nghỉ ngơi? Đôi khi nó lại thấy bản thân hỏi những câu thật vô nghĩa và chẳng ai có thể trả lời cho nó được biết. Đứng bên này đường quan sát, nó thấy một nhà sư đi khất thực, còn nhớ con bạn hồi đại học nói với nó rằng, thời giờ người ta không cho nhà sư đi khất thực nữa, chỉ có giai đoạn trước việc nhà sư đi khất thực còn phổ biến nhưng sau này do có những kẻ đội lốt nhà sư đi khất thực để làm những việc trái đạo lý nên người ta tạm ngưng, bây giờ nó lại thấy một nhà sư đi khất thực thế kia, giữa cuộc sống bộn bề này phải trái lẫn lộn, vàng trộn lẫn đồng thau, ai biết đâu mà lần. Cũng có lần nó hỏi anh về việc nhà sư đi khất thực, anh chỉ cười vì ít khi anh quan tâm đến những điều đó, chẳng biết anh ít quan tâm hay là do anh chẳng muốn bàn luận. Ở quê, bọn trẻ con nhìn thấy sư đi khất thực chúng nó sẽ gọi là nhà sư ăn xin, người lớn bận rộn với những lo toan của cuộc sống, chẳng ai còn có thời gian giải thích cho bọn trẻ rằng với những nhà sư thì chẳng ai gọi là “ăn xin” cả, mà người ta gọi là “khất thực” cho dù nghĩa của khất thực cũng là “xin ăn”, những nhà sư đi khất thực mỗi bước chân đặt xuống là ứng với một câu kinh, chân vừa đặt xuống là vừa khít với một câu kinh. Nó thì hay để ý đến cả những tủn mủn của cuộc sống xung quanh…


“Cái giá của hạnh phúc là sự ràng buộc, cái giá của tự do là cô đơn. Chỉ tiếc con người ta kì lạ thay…Lúc cô đơn lại thèm ràng buộc, lúc hạnh phúc thì lại muốn được tự do”. Còn nó, bây giờ nó đang tự hỏi nó cần gì và muốn gì. Nó cần yên tĩnh và muốn được lang thang, nghĩa là nó chẳng còn quan tâm đến thứ tình yêu kia nữa, một thứ ăn mòn tinh thần và bào mòn thể xác nó, giữa lúc như đang chới với của bộn bề lo nghĩ, nó lại chợt thấy anh xuất hiện như chưa từng biến mất, anh gặp nó, ôm nhẹ nó vào lòng và thở dài như đang lo âu, suy nghĩ:


-“Sao hôm nay không có cơn mưa nào ghé thăm qua đây em nhỉ?”_Anh hỏi nó một câu chẳng có gì liên quan giữa cái ôm nhẹ nhàng và cái hôn vội vã.


-“Nắng vẫn hiện diện, đám mây thì đi vắng, có ai che mặt trời lại đâu thì làm sao cơn mưa ghé qua được?”


-“Anh đuối lý, chẳng bao giờ nói lại được em”


Nó nhìn anh, đôi mắt không ngạc nhiên, không ngờ vực, thấy thoáng hiện lên chút buồn, mà cũng chẳng hiểu buồn vì cái gì, tất nhiên sẽ chẳng phải là buồn vì anh rồi, lẽ gì, cớ gì mà buồn vì anh chứ? Nó chỉ thấy giữa anh và nó như hai đường thẳng song song, đứng ở hai phía nhìn thấy nhau nhưng lại chẳng thể vứt bỏ tất cả để đến được với nhau. Nó không thích thứ tình cảm sến súa, lại càng không thích một cái kết có hậu như trong phim trong truyện người ta vẫn thường làm, phải chăng tình yêu của nó cũng đang đi vào lối mòn do chính nó áp đặt ra? Một lúc nào đấy, trong suy nghĩ của nó lại hiện lên câu hỏi của bọn trẻ bây giờ “anh là ai, giữa bộn bề cuộc đời em?”. Nghe thì đặc sệt cái mùi “sến” của những tình cảm ướt át, có lẽ café lại là thứ giúp nó giải tỏa tinh thần tốt nhất…




2.


Chiều tan làm, Phong dắt xe ra khỏi cổng cơ quan thì trời sầm sập kéo cơn, anh không vội vã mà lôi điên thoại ra nhắn tin cho người có tên “mặt trời” trong danh bạ: “Này, trời đẹp rồi kìa”, được 2 phút thấy có tin nhắn đến, là một cái icon mặt người mồm cười ngoác ra, anh nghĩ chắc con bé đang vui lắm, anh chẳng thấy ai như con bé, thời tiết thế nào không thích chỉ thích trời âm u mới lạ, cái lúc trời xám xịt đen ngòm, ai cũng e dè thì con bé ấy lại rất thích, với Phong cô bé ấy như một dải màu mới lạ mà cuộc sống đem đến, sự khác lạ và cá tính ở người con gái ấy thôi thúc anh phải chinh phục và khám phá. Công việc và bộn bề cuộc sống như kéo anh vào vòng xoáy của những lo toan, nhiều lúc anh muốn gục ngã và bỏ cuộc nhưng nghĩ đến Mẹ và người con gái ấy anh lại có đủ dũng khí để bước tiếp những con đường chông gai. Mẹ anh là một người đàn bà đơn thân, anh sinh ra chỉ biết có Mẹ, họ anh mang cũng là của Mẹ, đôi khi hay thậm chí nhiều lúc anh rất muốn hỏi Mẹ một câu như những đứa trẻ không cha khác vẫn thường hỏi: “Ba con là ai?” nhưng rồi nhìn sâu vào đôi mắt buồn và chịu nhiều đau khổ ấy anh không còn muốn hỏi nữa, lớn lên anh mới thấu hiểu được nỗi đau đớn của Mẹ nhiều gấp từng nào khi phải nuôi anh khôn lớn trong búa rìu của dư luận xã hội, bước chân vào cuộc sống với không ít những lần vấp ngã anh mới thấm thía được nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần mà Mẹ phải chịu đựng, chỉ có hai Mẹ con nên mẹ lo cho anh rất nhiều nhưng không phải vì thương con mà không dạy cho anh những điều căn bản của cuộc sống....
12Sau

↑↑ Cùng chuyên mục
Muốn có thêm cuộc hẹn dưới ánh mặt trời
Vì em, anh nguyện cả đời làm một người câm
Truyên ngắn : Yêu thương…là điều không đơn giản
Bởi, yêu thương…là điều không đơn giản
Sự im lặng ngọt ngào
1234...272829»
Có thể bạn quan tâm
Vẫn yêu anh trong từng suy nghĩ…
Ngôi sao phương Đông
Làm những điều mình thích, khi có thể, tại sao không?
Không yêu – Uhm thì có sao đâu nhỉ?
Khoảng trống trước khung cửa sổ
1234»
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube