XtGem Forum catalog
AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Cánh bồ công anh trong gió


Chuyên mục:

Truyện Teen


Đăng: Admin 2086
Share: * * * Twitter

Nếu có một cánh hoa bồ công anh nào đó mỏng manh trong chuyện tình của bạn, hãy đừng phó mặc cánh hoa cho chiều gió thổi, hãy mạnh dạn nắm bắt lấy.

1. Chúng tôi bên nhau vào một ngày mùa đông gió thổi nhiều, khi em run run tìm lấy một điểm tựa cho mối tình đầu rơi vỡ. Tôi đứng lặng người bên cạnh em, đôi lần xót xa vì không dám nhìn đối diện vào khuôn mặt đẫm nước. Tôi sợ chỉ cần mình chạm vào một chốc thôi thì em sẽ tan biến, mỏng manh như bọt nước trên mặt biển khơi.

- Quên anh ta đi, người yêu em sẽ không bao giờ làm em đau khổ.

Tôi cố gắng vỗ về. Chúng tôi lớn lên cùng nhau, trưởng thành cùng nhau, khi biết rung cảm trước một người khác là khi có thể kể cho nhau nghe bất cứ thứ gì trong tình yêu của mình. Những tưởng em luôn là người được hạnh phúc.

Em yêu một anh chàng trong cùng câu lạc bộ sinh viên ở trường. Còn tôi yêu em.

Em kể cho tôi nghe về những ngày hai người cùng đi học, cùng đi tình nguyện, người ấy ở bên em ra sao, chăm sóc em như thế nào. Trời mộng mơ của em cứ thế lớn dần, có những lần chạm vào đáy trái tim tôi để lý trí của tôi phải gào thét lên, rằng hãy quên em đi, em đang hạnh phúc mà.

Tôi kể cho em nghe về một cô bạn gái bí ẩn, người xinh đẹp và giỏi giang, dịu dàng và dễ thương – một cô bạn gái kiểu mẫu. Tôi quen cô bạn bí ẩn vào một ngày nào xa xôi lắm, xa đến nỗi không thể nhớ được cụ thể ngày tháng, chỉ biết là bị cuốn hút, rồi yêu, rồi cứ thế ở bên cạnh. Lúc em nghe tôi kể chuyện, đôi mắt cười tít lại, em nói rằng thấy tôi hạnh phúc, em vui. Và khi em vui vì thấy tôi hạnh phúc, tôi lại một lần nữa nghe nhói ở trong tim. Dẫu vậy, tôi vẫn xoa đầu em cười, nụ cười trên môi khô khốc.

Lần này, chuyện tình của em như gió bay đi, thứ gió mỏng manh cứ ngao du khắp nơi này đến chốn nọ. Còn mình em của tôi ở lại, chờ đợi ngốc nghếch, tin cẩn đến dại khờ. Em tựa vào tôi và khóc, giọt nước tròn khẽ lăn như ấp ủ hết tất thảy yêu thương vào đó.

Chúng tôi ở cạnh nhau khá lâu, cho đến khi trời chiều đã muộn, ánh hoàng hôn tắt gam màu hồng nhạt, chuyển đến những vùng xám đen vần vũ. Tôi kéo em ra về, lúc này cặp mắt đỏ mọng, sưng húp. Tôi khẽ khàng hôn lên mi mắt em.

- Về thôi, muộn rồi!

2. Những ngày sau tôi vẫn ở bên cạnh em như một thói quen. Bình thường, khi em có người yêu, tôi vẫn lẳng lặng bên cạnh em như thế. Nhưng kể từ sau chiều hôm ấy, cái ngày mà em bị bỏ rơi, tôi dành nhiều hơn thời gian trong ngày để đến bên em, khiến em không phải lo sợ, thấp thỏm, không phải bất an và chạy trốn trong khung trời kỉ niệm úa màu buồn với người đã rời xa em đi.

- Chiều nay đi hiệu sách với em nhé! Em cần tìm mấy thứ.

Em nhoẻn cười. Nụ cười chưa thật tươi, em chưa thật vui nhưng tôi đã thấy ấm lòng trở lại. Thật ra, đã có những lúc tôi muốn sở hữu riêng cho mình nụ cười ấy, ánh mắt ấy, cả giọng nói và dáng hình ấy. Nhưng em luôn hiện hữu với tất cả mọi người, không phải là của riêng tôi.

- Ừ, xong việc anh qua đón.

Tôi xoa đầu em và ra về. Tôi đã từng nghĩ rất nhiều về chuyện giữa tôi và em. Tôi yêu em từ khá lâu trước đó, nhưng chưa một lần đủ can đảm để nói cho em hay. Bởi tôi luôn nghĩ, chỉ cần yêu thôi là được, thứ tình yêu nồng nàn và sâu thẳm, không cần quá phô trương, không cần phải chính thức bằng hứa hẹn hay thề thốt. Con người ta vẫn dễ rơi vào những ảo vọng rồi thất vọng, nhất là tình yêu, càng hứa hẹn nhiều càng nhanh chóng rời bỏ, không phải vậy sao? Thế nhưng em lại lạc vào tay một người khác, một người đến sau tôi, một người biết theo đuổi em, biết nói những lời có cánh, biết trao cho em những thứ dối lừa bọc bằng vỏ ngoài ngọt ngào cám dỗ. Người đó không có điểm gì hơn tôi cả, trừ một thứ, đó là sự phô trương.

Có lẽ, tình cảm của tôi cũng nên nhìn nhận lại. Có lẽ, không phải lúc nào sự chân thành cũng là tốt nhất, nếu như không thể cho đối phương biết sự chân thànhấy thì có nghĩa lý gì đâu?

Chiều đó cùng em lang thang trong hiệu sách, tôi vớ cho mình một đĩa nhạc của Jay Chou, trong đó có bài Hẹn ước hoa bồ công anh, một bài hát cả tôi và em đều thích. Em hay nghe bài này mỗi khi rảnh rỗi, còn tôi dùng nó làm nhạc chuông khi em gọi đến.

- Sao tự nhiên lại mua cho em?

- Vì em ngoan.

Tôi xoa đầu em cười, vẻ bất ngờ và đôi mắt vui lấp lánh làm tôi tin rằng mình vừa nhìn thấy em của những ngày xưa cũ, những ngày chỉ có chúng tôi bên cạnh nhau, vô lo vô ưu, không mang nặng những nghĩ suy của chuyện tình cảm, cũng không khắc khoải đợi mong ai.

3. Tôi loay hoay giữa bếp với cái cốt bánh gato tự làm. Sắp sinh nhật em, tôi muốn mang cho em một niềm vui nho nhỏ. Cú sốc tình cảm của em cũng dần qua, em trưởng thành hơn đôi chút, suy nghĩ nhiều hơn, dịu dàng trầm lặng hơn. Dù thế cũng không khiến tình yêu trong tôi thay đổi. Không một chút nào thay đổi. Tôi nghĩ, có lẽ nó còn nhiều hơn so với phần mà tôi có thể tưởng tượng.

Cốt bánh đã cho vào lò nướng, tôi bắt đầu đến phần làm kem để phủ lên mặt bánh, tham khảo đủ các thể loại, cuối cùng cũng chọn cho mình một kiểu mẫu vừa đơn giản vừa tinh tế, lại dễ làm với một anh chàng vốn vụng về như tôi.

Giữa lúc tất bật, tiếng nhạc quen thuộc vang lên…

“Lời nguyện ước bên nhau lớn khôn em vẫn thầm tin
Vào lời hứa màu hồng anh đã nói…”

- Là anh ấy…

Em khóc. Tôi vội vã gạt tất cả mà bỏ chạy, chạy đi tìm em, đến nơi em đang ở đó chờ tôi… Tình cũ trở về, nói yêu em, xin lỗi em vì đã sai rồi. Lúc tôi đến nơi chỉ còn ánh đèn vàng vọt, bóng dáng em nhỏ xíu, lọt thỏm bị phủ lên bởi những ánh đèn quảng cáo xanh đỏ. Tôi lại gần, em ngước đôi mắt mọng nước.

- Anh ấy muốn bắt đầu lại… em phải làm sao, anh ơi?

Tôi ngồi xuống ốm em trọn vẹn trong vòng tay mình, như thể chỉ cần tôi lơi tay một phút thì em sẽ biến mất, biến mất hoàn toàn trong thế giới này. Em nấc nhẹ, nước mắt phủ đẫm vai áo. Tôi lặng yên, không biết nói gì mặc cho trong lòng như nổi bão. Chúng tôi ngồi bên nhau như thế, tựa vào lưng nhau và chẳng ai cho ai hay biết về một điều gì. Kể cả chuyện vừa xảy ra tôi cũng không tài nào biết được, chỉ loáng thoáng một vài câu trong lúc em nói trong điện thoại, tự liên kết chúng lại với nhau rồi hình thành ra câu chuyện. Tôi không muốn hỏi, không muốn người xa lạ đó làm em đau thêm một lần nữa, xen vào giữa tình cảm của chúng tôi thêm một lần nữa.

Cuối ngày, chúng tôi ra về, em mệt mỏi nằm trên lưng tôi, tôi cõng em đi trên những con phố mặc ánh nhìn ái ngại của mọi người xung quanh. Em của tôi quá bé nhỏ trước những thương tổn của chuyện tình vừa qua, tôi không muốn để em đơn độc chống chọi và ngập dần trong những cơn đau ấy. Vừa đi tôi vừa hát khe khẽ một đoạn trong bài hát mà chúng tôi cùng thích.

“Ngoài hành lang bị phạt quỳ em cứ khóc
Anh vội dỗ dành vì là anh người có lỗi
Mọi nơi anh đến em vẫn luôn theo sát bên
Dù qua bao năm nhưng sao thật chẳng dễ quên…”

Ký ức thơ trẻ ùa về, tôi chỉ ước, giá như tôi và em có thể mãi sống êm đềm trong khoảng không của chúng tôi và em sẽ không bị ai khác làm đau khổ thêm nữa. Nhưng cuộc sống luôn xuất hiện những ngã rẽ khác nhau, vào những thời điểm khác nhau, cho phép con người ta được quyền lựa chọn đường đi của mình.

Tôi nên tiếp tục thầm lặng bên em hay sẽ thu hết can đảm để ngỏ lời với em? Liệu rằng… em có chấp nhận tôi không?

4. Tôi trở về nhà và nhìn thấy cửa lò nướng mở tung, cốt bánh gato bị đen xém một phần, dụng cụ làm bánh vẫn ngổn ngang trên bàn.

Sinh nhật em tròn hai mươi tuổi, sinh nhật không có bánh và nến, không có hoa và quà, chỉ có nước mắt.

Sinh nhật em không có tôi hiện hữu, tình cảm của tôi vẫn còn chôn sâu chưa được đón nhận, như chiếc bánh gato sớm đã bị lãng quên.

Tôi thu dọn tất cả, bất giác một phút nào đó rất nhanh trôi qua, nước mắt mát lành dâng lên trong đáy mắt. Tôi tự thấy tình yêu mình tội nghiệp, dù chỉ là một khắc trôi qua rất nhanh.

Sau ngày hôm ấy, em nói với tôi rằng em sẽ ổn. Em quyết tâm quên đi chuyện tình cảm làm em đau lòng. Tôi không biết nên vui hay buồn, bởi em nói sẽ quên nghĩa là em còn nhớ. Em nhớ một người thoáng qua trong vài tuần ngắn ngủi hơn là nhớ đến tôi - người đã bên cạnh em từ rất lâu rồi…

- Chuyện của em đã thế, còn chuyện của anh thì sao? Lâu nay không thấy anh kể chuyện với chị ấy.

Em ngô nghê nhìn tôi, môi khẽ cong lên bắt chuyện. Tôi nhìn vào sâu thẳm đôi mắt em, ngập ngừng nửa muốn bộc bạch hết ngay lập tức, nửa muốn nén khờ dại vào trong. Tôi lặng lẽ thở dài, bởi em cần thời gian để lãng quên và tiếp nhận. Tôi không thể ích kỷ chỉ nghĩ đến tình cảm của mình.

- Cô ấy đang không ổn, không ổn một chút nào. Nhưng anh vẫn ở bên cạnh cô ấy thôi. Có lẽ, tốt nhất là anh sẽ ở bên cạnh cô ấy, mãi mãi.

Em quay mặt nhìn ra phía cửa sổ.

- Chị ấy thật tốt, tình yêu của hai người thật tốt.

Nói rồi em đến góc phòng cầm guitar ấn vào tay tôi, ngồi xuống đối diện và mỉm cười. Như thói quen, tôi hát cho em nghe, những giai điệu buồn, từ một bài hát buồn, bài hát đã trở thành nỗi ám ảnh, trải dài những tháng ngày yêu của tôi. Bài hát về một lời hẹn ước từ xa xôi, có một người đã lãng quên, một người vẫn luôn níu lấy. Khi xưa, tôi vẫn thường đàn hát cho em nghe, em ngồi nghe ngoan ngay bên cạnh, đôi mắt nhìn lãng du đâu đó, thoáng chốc lại nhìn tôi mỉm cười. Bây giờ, sau rất nhiều những khoảng cách xa, sau rất nhiều chuyện đã xảy ra, chúng tôi lại trở về với mốc thời gian ấy. Tôi mỉm cười, trong câu hát dường như có chút nghẹn ngào....
12Sau

↑↑ Cùng chuyên mục
Đừng hỏi gì cả, Anh yêu em !
Anh… Người đánh cắp bốn ngăn trái tim em
Người ta có yêu một ai đó từ cái nắm tay không?
Em đã mở lời rồi, vậy mình cưới nhau được chưa anh?
Cô đơn trong chính tình yêu của mình
1234...131415»
Có thể bạn quan tâm
Anh cứ vô tâm đi, quan tâm em để thằng khác lo
Anh đẹp trai ơi! Cho em yêu anh một chút nhé phần 1
Anh đẹp trai ơi! Cho em yêu anh một chút nhé phần 2
Yêu người không yêu mình
Virus đáng yêu từ con trai
1234...111213»
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube