Ring ring
AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Lừa dối ( Chương 11)


Chuyên mục:

Truyện Tiểu Thuyết


Đăng: Admin 2129
Share: * * * Twitter



Tần Phong bèn ôm chầm lấy Hải Quỳnht ừ phía sau, phủ lên tóc cô hơi thở nóng ấm của anh rồi nói:

- Chuyện tối qua, em đừng hiểu lầm. Ba mẹ Nguyên Thu và ba mẹ anh là bạn bè với nhau. Cho nên anh và Nguyên Thu biết nhau từ lâu rồi. Hôm qua….

Hải Quỳnh đột ngột hất bàn tay đang ôm lấy mình của Tần Phong ra, sau đó chậm rãi quay lưng lại với ánh mắt lạnh băng, giọng cô lạnh lùng nói.

- Không cần giải thích. Trò chơi kết thúc rồi.

- Trò chơi – Tần Phong nhíu mày lặp lại – Em đang nói gì vậy.

Hải Quỳnh hít một hơi mĩm cười nói:

- Tôi nói trò chơi kết thúc rồi.

- Ý em là sao – Lòng Tần Phong bỗng xuất hiện một cảm giác bất an, anh nhìn Hải Quỳnh với ánh mắt lo lắng nhưng chỉ nhìn thấy ánh mắt lạnh giá của cô.

- Tôi hận anh….tôi muốn trả thù anh nên mới bày trò chơi mất trí nhớ với anh – Hải Quỳnh nhếch môi mĩm cười, giọng nói lạnh lẽo vô cùng.

- Bày trò chơi mất trí nhớ …- Tần Phong cảm thấy hoang mang vô cùng – Không phải em bị tai nạn dẫn đến mất trí nhớ à.

- Không phải, năm xưa tôi vốn là bị tai nạn, nhưng tôi không có mất trí nhớ, tôi giả vờ mất trí nhớ để mọi người không hỏi han mọi chuyện lung tung nữa. Sau đó tôi chuyện trường, học tiếp, ra trường đến công ty anh xin việc. tất cả đều có mục đích hết, mục đích của tôi là khiến anh yêu tôi lần nữa, sau đó bỏ rơi anh để trả thù. Minh Trang đã từng nói:” Cách trả thù đàn ông hay nhất chính là chiếm lấy trái tim họ, sau đó trà đạp nó”. Sau hả, có phải bây giờ anh đã yêu tôi rồi không?

- Từ trước đến nay, người anh yêu chỉ có một, chính là em – Tần Phong nhìn Hải QUỳnh đau đớn đáp. Từng lời cô nói như dao đâm vào tim anh đau đớn.

- Tôi không cần biết, nói tóm lại, mục đích của tôi là làm anh yêu tôi, sau đó thì vứt bỏ anh. Bây giờ chính là thời điểm tôi vứt bỏ anh.

- Em đang nói đùa đúng không? – Tần Phong dù đau đớn, nhưng anh vẫn không tin Hải Quỳnh lại có thể nhẫn tâm sắp đặt thủ đoạn như vậy.

- Haha… – Hải Quỳnh phá ra cười lớn – Anh muốn tôi nói sao thì anh mới tin là sự thật đây. Được…tôi cho anh xem cái này – Hải Quỳnh vừa nói vừa đưa bàn tay trái của mình lên trước mặt Tần Phong.

Tần Phong nhìn bàn tay của cô, nơi đó có một chiếc nhẫn sáng lấp lánh. Tần Phong dĩ nhiên nhận ra chiếc nhẫn này, chiếc nhẫn cầu hôn của Khánh Vũ, cả người anh bị một cơn chấn động mạnh, anh ngay người nhìn chiếc nhẫn trên tay Hải Quỳnh. Chiếc nhẫn anh tặng cô, đã bị thay bằng chiếc nhẫn này.

- Thấy rõ rồi chứ…. Người tôi yêu bây giờ chính là Khánh Vũ. Từ trước đến giờ, tôi chưa từng muốn gỡ bỏ nó ra, chỉ vì muốn trả thù anh àm tôi tháo nó ra, bây giờ đã đền lúc tôi đeo nó lại – Hải Quỳnh hít một hơi nói.
- Em đang gạt anh, nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì đi. Nếu như là chuyện hiểu lầm, anh có thể giải thích – Tần Phong bước đến ôm chặt Hải Quỳnh vào lòng, anh thì thầm nói.
Hải Quỳnh đẩy mạnh Hải Quỳnh ra:

- Tôi đã nói rồi, người tôi yêu bây giờ chính là Khánh Vũ. Tôi đến với anh chỉ với mục đích trả thù thôi. Tôi muốn anh nếm mùi vị bị bỏ rơi là như thế nào. Tình yêu của tôi đối với anh đã chết từ lâu rồi. Từ lúc tôi xảy ra tai nạn, anh đã không còn chút ý nghĩa nào đối với tôi nữa.

- Em nói dối – Tần Phong hét lên, anh nắm chặt tay cô kéo cô đến gần, tay kia giữa chặt lấy cằm cô nâng mặt cô lên để mắt cô và mắt anh nhìn nhau – Nhìn thẳng vào mắt anh mà nói, em nói em không còn yêu anh, em nói là em đang trả thù anh.

Hải Quỳnh hít một hơi thật sâu, khẽ nhắm mắt một cái rồi nhanh chóng mở to mắt nhìn sâu vào đôi mắt đen lấy chứa đầy sự đau khổ tuyệt vòng của anh lạnh lùng đáp:

- Tôi đã không còn yêu anh từ lâu lắm rồi, tôi tiếp cận anh vì muốn trả thù anh mà thôi.

Tần Phong như vừa bị sét đánh khắp toàn thân, đau đớn không kể siết. Anh nhìn Hải Quỳnh, ánh mắt đau buồn cực độ, hai tay buông thỏng rơi xuống như người mất hết lí trí, từ từ lùi dần về phía sau rồi sau đó quay lưng bỏ đi. Trái tim anh đang rỉ máu.

Tần Phong không hay biết rằng khi anh vừa xoay lưng bỏ đi thì đôi mắt hờ hững lạnh lùng của Hải Quỳnh rơi ra những giọt nước mắt đau khổ. Cô nhìn theo dáng vẻ hụt hẫng đau khổ của Tần Phong mà thấy lòng tê tái.

Nói ra những lời tuyệt tình tàn ác, nhưng có ai biết trong lòng cô đau đến thế nào. Nhìn ánh mắt bi thương của Tần Phong mà tim Hải Quỳnh như bị ai cứa từng nhát, đau đớn vô cùng. Càng đau hơn khi cô phải kìm nén nó trong lòng mình. Hải Quỳnh ngồi xuống đất khóc nức nở khi bóng dáng Tần Phong dần xa, nhớ lại từng lời nói của Khánh Vũ và Phương Hồng đêm qua khi họ tìm được cô.

- Em và Tần Phong đúng là từng yêu nhau, nhưng cậu ấy chỉ là đùa giỡn với em thôi, trong lúc quen em còn cặp kè với rất nhiều cô gái khác nhau. Cho nên em và anh mới quen nhau. Người em yêu hiện tại chính là anh. Em đừng để những ký ức mơ hồ đó làm ảnh hưởng đến tình cảm của hai chúng ta. Nếu như em nhớ lại tất cả mọi chuyện, em chắc chắn sẽ hối hận vì đã rời xa anh. Anh không muốn tình cảm của chúng ta vì điều này mà bị xa cách – Khánh Vũ nhìn Hải Quỳnh tha thiết khẩn cầu.

Hải Quỳnh đưa mắt nhìn Phương Hồng dò hỏi sự thật, Phương Hồng bèn liếc nhìn Khánh Vũ, thấy ánh mắt khẩn cầu của anh thì mím môi chậm rãi gật đầu.

Trước giờ Hải Quỳnh luôn tin tưởng những người bạn của mình. Họ thân thiết đến nỗi luôn tâm sự cùng nhau, kể nhau nghe mọi chuyện không có sự giấu diếm hay lừa dối. Cho nên cái gật đầu của Phương Hồng đã đánh bật sự hồ nghi của Hải Quỳnh trong lời nói của Khánh Vũ.

Hải Quỳnh cảm thấy đầu óc trở nên mơ mơ hồ hồ vô cùng, đầu bỗng đau nhức choáng voáng, trời đất như đang múa may quay cuồng trước mắt cô. Cô sợ hãi nhắm mắt lại, hai tay ôm lấy đầu, cả thân người dường như không còn sức lực vì vậy mà loạng choạng muốn ngã.

Khánh Vũ vội vàng ôm lấy cô giữ cô khỏi ngã, Phương Hồng lo lắng hỏi:

- Quỳnh có sao không, đừng làm mình sợ.

Trong vòng tay Khánh Vũ, đầu Hải Quỳnh nhìn thấy những hình ảnh mình cùng Khánh Vũ vui vẻ bên nhau. Cô mở mắt nhìn vào gương mặt xanh xám không còn giọt máu vì lo lắng của Khánh Vũ, anh yêu cô rất nhiều, tình yêu đó hiện ra trong ánh mắt của anh. Vì yêu cô cho nên anh hết lòng chăm sóc lúc cô bị tai nạn, hết lòng giúp cô tiếp thu kiến thức để không phải ơ lại1 năm học khi bị tai nạn.

Cô cuối cùng cũng tin, tin chuyện cô và Khánh Vũ là người yêu của nhau. Những cảm xúc với Tần Phong chỉ là do những ám ảnh quá khứ mà thôi. Xâu chuỗi những kí ức rời rạc của mình lại, Hải Quỳnh cuối cùng đã thông suốt quãng thời gian đã mất.

Sau khi Khánh Vũ ra về, Hải Quỳnh đã cùng Phương Hồng tâm sự thêm một lúc.

- Chắc là anh ta không cam lòng khi bị bỏ rơi thôi – Phương Hồng chợt nói.

- Bị bỏ rơi – Hải Quỳnh ngạc nhiên hỏi, người bị bỏ rơi chính là cô mới đúng.

- Chuyện là như thế này – Phương Hồng hít một hơi rồi bắt đầu kể – Lúc biết Tần Phong là kẻ lăng nhăng làm Quỳnh đau khổ, Minh Trang đã bày ra cách làm anh ta thật lòng yêu Quỳnh rồi đá anh ta đi. Hồng nghĩ anh ta vì bị bỏ rơi, cảm thấy rất mất mặt, nhất là khi Quỳnh và Khánh Vũ bắt đầu quen nhau. Có lẽ vì lòng kiêu hãnh trong anh ta quá cao, nên khi gặp lại Quỳnh, biết Quỳnh bị mất trí nhớ, anh ta mới như thế, cố làm Quỳnh yêu anh ta để xoa dịu lòng kiêu hãnh của mình.

Nghe Phương Hồng phân tích, trái tim Hải Quỳnh cảm thấy đau nhói, dù trước đây đã hết yêu Tần Phong rồi, thì hiện tại cô biết mình đã rơi vào cái lưới tình mà anh ấy giăng ra, một cái lười dù có vùng vẫy thế nào cũng không có lối thoát. Cô yêu anh, thật sự yêu anh. Nước mắt lần nữa rơi ra, tim thắt lại, cổ họng ghẹn đắng.

- Bây giờ mình phải làm sao – Hải Quỳnh chợt buông ra một câu hỏi tuyệt vọng, giọng cô có phần lạc đi.

Phương Hồng thấy vẻ mặt đau đớn của hải Quỳnh, cô cảm thấy đau lòng cùng ăn năn vô cùng, nhưng cô cũng không còn cách nào khác, bởi vì cô cũng yêu, tình yêu luôn có sự ích kỷ. Cô mạnh mẽ chứ không yếu đuối như Hải Quỳnh, cô yêu Khánh Vũ nhưng khôngcoi chuyện cần phải có được anh mới gọi là yêu. Cô chỉ mong người mình yêu mãi mãi được hạnh phúc, vì nụ cười trên môi Khánh Vũ cô bằng lòng trả bất kì giá nào. Kể cả việc lừa gạt bạn thân của mình.

Trong thâm tâm cô, Khánh Vũ sẽ được hạnh phúc khi ở bên cạnh Hải Quỳnh, còn Hải Quỳnh được ở bên người đàn ông tốt như Khánh Vũ sẽ có được cuộc sống yên ổn hơn. Cho nên cô bằng lòng chọn lựa sự ích kỷ.

- Dùng chiêu ăn miếng trả miếng đi – Phương Hồng trả lời câu hỏi của Hải Quỳnh.

Hải Quỳnh nghiêng đầu nhìn Phương Hồng với ánh mắt dò hỏi.

- Cứ xem như chuyện mất trí nhớ chưa từng xảy ra, đơn giản chỉ là một trò chơi – Phương Hồng đáp.

( Đọc tới đây có ai trách Phương Hồng không? Khổ thật? Nó mà đọc được, bảo đảm nó giết mình không tha. Hình phạt tàn khốc nhất chính là nhổ lông ngón chân cái. Cha mẹ ơi, nghĩ đến cái cảnh chịu hình phạt này mà muốn khóc quá)...
Trước12345Sau

↑↑ Cùng chuyên mục
Cả đời chỉ cần một người là em phần 3
Cả đời chỉ cần một người là em phần 2
Cả đời chỉ cần một người là em
Cô Em, Nhầm Giường Rồi Full
Cô Em, Nhâm Giường Rồi (Phần Cuối)
12345»
Có thể bạn quan tâm
Yêu em ngày nắng, nhớ em ngày mưa ( Chương 9)
Trò chơi ( Chương 13)
Tình yêu trong sáng ( Chương 12)
Đợi chờ ký ức - Tiểu Thuyết Hay Full
Tất cả chỉ là hồi ức của anh ( Chương 3)
12345»
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube