XtGem Forum catalog
AppsGameTruyệnBlog
* Bạn có thích GameAs.Wap.Sh ?
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Cả đời chỉ cần một người là em


Chuyên mục:

Truyện Tiểu Thuyết


Đăng: Admin 2592
Share: * * * Twitter


Chung Tình nhíu mắt, ý cười trong suốt, “Nhưng em thích.” Nói xong bỏ tay anh ra đi lên tầng.


Mạnh Tưởng tức giận đá chân vào lan can, Tình Tình ở cạnh Chu Đồng sẽ không còn ngoan nữa!


Chung Tình chạy về lớp học, chợt nghe thấy tiếng cười to. Lâm Lệ ngồi ở chỗ cười trộm, lại liếc về phía cô, “Chung Tình, Tưởng ca ca của cậu một ngày không thấy cậu không được rồi!” Những nữ sinh khác cười vang, “Lâm Lệ, cậu cũng đừng hâm mộ quá, người ta là thanh mai trúc mã, cậu muốn cũng không được đâu.” Lâm Lệ cười khẽ, “Đúng vậy, thật hiếm lạ.”


Chung Tình không để ý đến sự trêu chọc của các bạn, lập tức về chỗ, ngồi xuống đã bỏ vở vào ngăn kéo, nhưng phát ra tiếng động không nhỏ. Chu Đồng nhìn khuôn mặt Chung Tình, tháo tai nghe điện thoại nhét vào tai cô, Chung Tình giương đôi mắt nghi hoặc nhìn anh, Chu Đồng mỉm cười, “Nghe rất êm tai.” Chung Tình nở nụ cười cảm kích, Chu Đồng luôn săn sóc cô như vậy. Chu Đồng tiếp tục cúi đầu đọc sách, Chung Tình nhìn khuôn mặt ôn hòa của anh, lửa giận chậm rãi tắt, cô cũng cầm truyện tiếp tục đọc.


Sau khi tan học, Chung Tình và Chu Đồng lao ra khỏi lớp. Chung Tình sợ Mạnh Tưởng đến lớp tìm cô, nên chạy nhanh thoát thân trước.


Hai người đi xe buýt đến đường dành riêng cho người đi bộ. Chung tình vẫn chưa nghĩ ra sẽ tặng Mạnh Tưởng cái gì, Anh cái gì cũng không thiếu, hàng năm khi sinh nhật anh, cô đều vô cùng đau đầu, không biết tặng cái gì. Hiện giờ, cô lại đau đầu.


Chu Đồng đi cùng cô vào trung tâm mua sắm, thấy Chung Tình vòng vo nửa ngày, vẫn không biết nên mua gì. Chu Đồng đề nghị, cô biết Mạnh Tưởng không thiếu gì, nên đưa cái gì đó đặc biệt. Chu Đồng nhìn cô nói về Mạnh Tưởng một cách quen thuộc, nhẹ nhàng cười, cô mới là người hiểu Mạnh Tưởng nhất.


Họ lại vòng vo một lát, rốt cuộc cũng tìm được món quà vừa ý. Hai người cùng nhau đón xe về nhà.


Chu Đồng đưa Chung Tình đến dưới nhà, giục cô nhanh chóng đi lên. Chung Tình cười vẫy vẫy tay, chạy lên. Không đợi cô vào đến cửa, một bóng người đột nhiên đi ra, Chung Tình chăm chú nhìn lên, Mạnh Tưởng?!


Mạnh Tưởng khuôn mặt tối lại nhìn cô, lại nhìn Chu Đồng phía sau, ánh mắt lạnh lẽo, lướt qua Chung Tình đi lại phía Chu Đồng. Chung Tình sốt ruột gọi, “Mạnh Tưởng.” Vẻ mặt anh thật đáng sợ. Mạnh Tưởng đến trước mặt Chu Đồng, Chu Đồng có chút sợ hãi lùi lai. Mạnh Tưởng cười lạnh một tiếng, cúi người nói bên tai, “Cách xa Chung Tình ra một chút.” Ánh mắt Chu Đồng chợt lóe lên, nhìn chằm chằm vào Mạnh Tưởng, chậm rãi lắc đầu, “Không thể.” Cho dù anh thích Chung Tình, nhưng anh không thể cấm Chung Tình giao lưu với người khác.


Khuôn mặt Mạnh Tưởng lạnh lùng, kéo cổ áo Chu Đồng, kề mặt vào mặt anh, “Tôi không muốn đánh cậu trước mặt Chung Tình.”


Chung Tình chạy lại, kêu lên, chụp lấy tay Mạnh Tưởng, “Anh sao lại khi dễ Chu Đồng?”


Mạnh Tưởng trừng mắt liếc Chu Đồng, mới chuyển sang phía Tình Tình, “Anh chỉ nói đạo lý với cậu ta thôi.”


“Quỷ quái.” Chung Tình liếc mắt nhìn anh, kéo Chu Đồng đi, “Mập mạp, cậu đi đi. Ngày mai đừng có đến muộn nha.” Họ mỗi ngày đều chạy bộ, có lần cô phải chờ đến cả nửa ngày.


Chu Đồng mỉm cười gật gật gật đầu với Chung Tình, “Sẽ không đâu.” Chỉ cần là Tiểu Tình giao cho, anh nhất định sẽ làm được, trước khi đi còn liếc về phía Mạnh Tưởng một cái.


Mạnh Tưởng nhìn hai người nói chuyện thân thiết, trong lòng tức giận.


Chung Tình nhìn Chu Đồng đi xa, mới mang theo gói to bỏ lên nhà. Mạnh Tưởng đi theo sau cô.


Chung Tình không thèm nhìn anh ấn thang máy, Mạnh Tưởng giữ chặt lấy cô, “Tình Tình, em biết anh chờ em bao lâu không?”


Chung Tình cười lạnh, “Ai cần anh chờ?”


“Em….. và cậu ta đi đâu vậy?”


“Đi dạo phố.”


“Anh không phải đã nói em chờ anh sao?”


“Em cũng đã không đồng ý.”


“Tình Tình, em đừng có như vậy, vì cậu ta mà nổi giận với anh, có ý gì sao?” Mạnh Tưởng chịu không nổi kéo Chung Tình đối mặt với anh.


Chung Tình nhìn vẻ mặt buồn bực của Mạnh Tưởng, trong lòng cười khẽ, “Anh như vậy là có ý gì?” Nói xong dùng sức hất tay anh ra đi vào thang máy, nhìn anh lại đi theo, cô giơ ngón tay lên, “Không được đi theo.” Mạnh Tưởng dừng lại, bất đắc dĩ nhìn cửa thang máy đóng lại, ánh mắt lạnh lùng của Chung Tình biến mất sau cánh cửa.


Chung Tình buồn bực kéo chiếc túi to, cô thật sự không chịu được sự bá đạo của anh. Luôn cấm cô giao thiệp với mọi người, mà người nhà và các bạn đều

nghĩ anh làm đúng. A~! Chung Tình tức giận hét lên trong thang máy, cô không thích, một chút cũng không thích!


*


Mạnh Tưởng đứng ở ngoài nhìn thang máy chậm rãi đi lên, tỏng lòng âm trầm. Đều tại tên đầu lợn chết tiệt kia, nếu không phải tại hắn, Tình Tình sẽ không tức giận!


Chung Tình vì chuyện đó mà vài ngày không để ý đến Mạnh Tưởng, Mạnh Tưởng mỗi ngày tan học đều đến Chung gia. Ít nhiều Tiều Duệ cũng thay anh nói lời tốt, Chung Tình mới hơi buông lỏng, anh lại vừa đấm vừa xoa, cô yêu cầu anh về sau tuyệt đối không được khi dễ Chu Đồng, Mạnh Tưởng đồng ý tất cả, cô mới bằng lòng tha thứ cho anh.


Mạnh Tưởng nhìn món quà Chung Tình đưa cho, kích động không nói lên lời. Đó là một tấm đệm dựa lưng hình chữ thập có hình vẽ quái dị. Chung Tình từ nhỏ đã thích làm thủ công, cô thật sự không nghĩ ra phải tặng anh cái gì, nghĩ anh hàng ngày vùi đầu vào máy tính, nhất định lưng sẽ nhanh mỏi, định tự tay làm cho anh một tấm đệm dựa lưng. Nhưng hôm ấy anh lại làm loạn như vậy, Chung Tình tức giận đến mức hận không thể ném túi vật liệu vào mặt anh. Sau lại thật sự không bỏ được, vẽ ra một con quái vật nhe răng nhếch miệng, tưởng tượng nó là Mạnh Tưởng, dùng kim châm lên xả giận.


“Anh xấu xí như vậy sao?” Mạnh Tưởng nhìn tấm đệm dựa, vừa tức giận vừa buồn cười.


“Anh còn xấu hơn, lúc nào cũng nổi giận!”


“Tình Tình,” Mạnh Tưởng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang giận dữ của Chung Tình, chậm rãi nở nụ cười, trong lòng Tình Tình vẫn có anh. “Cám ơn,” Anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên má phải của cô, Chung Tình ngẩn ra, hoàn toàn không phản ứng lại hành động của anh.


Cửa truyền đến hai tiếng cười nhẹ, hai người vội vàng tách ra. Tiểu Duệ dựa vào cạnh cửa cười trộm.


Mặt Chung Tình lúc xanh lúc hồng, anh dám đánh lén cô. Mặt cô hồng lên nắm tấm đệm ném vào đầu anh, sau đó chạy khỏi phòng. Mạnh Tưởng ôm tấm đệm đưa ra cho Tiểu Duệ xem, Tình Tình đã tha thứ cho anh.


Tiểu Duệ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, “Hai người này thật là…”


*


Cuối tuần, Chung Tình ở nhà Chu Đồng đọc truyện tranh. Ở Chu gia, cả bác Chu và dì Chu đều khen cô thông minh. Vì vậy, Chung Tình đặc biệt thích đến Chu gia.


Chu Đồng nghe cô nói đã làm hòa với Mạnh Tưởng, cười nhẹ, “Cậu không cần tức giận với anh ấy.”


“Ai bảo anh ấy khi dễ cậu. Thật là kỳ quái, Mạnh Tưởng vì sao lại đặc biệt ghét cậu? Anh ấy đối với anh cũng rất tốt.” Chung Tình nghiêng người, gối đầu lên bụng Chu Đồng, bụng mập mập của anh nằm thật thoải mái, cô thích nằm như vậy đọc truyện.


“Anh ấy chắc không thích người mập.” Ánh mắt Chu Đồng lóe lên, khóe miệng cười khẽ.


“……Vậy sao?” Chung Tình nghĩ nghĩ, thật lâu mới thở dài, “Nếu hai người có thể trở thành bằng hữu thì thật tốt.” Như vậy, cô sẽ không thấy mệt nữa.


“Nếu bọn mình đánh nhau, cậu sẽ giúp ai?” Chu Đồng đột nnhiên hỏi.


“Đương nhiên là cậu.” Bởi vì cậu đánh không lại Mạnh Tưởng, trong lòng Tiểu Tình nghĩ thầm.


Chu Đồng cười cười, thật lâu không lên tiếng.


Hai người tiếp tục đọc truyện, nói chuyện phiếm.


Chu Đồng cũng từng hỏi Chung Tình, vì sao mọi người đều chán ghét anh, cô lại không. Chung Tình cười tựa vào người anh nói, anh béo nên rất đáng yêu. Không ai nhận ra Chu Đồng có thân hình mập mạp nhưng lại có một trái tim ấm áp, tính cách anh hòa ái, đối xử với mọi người đều rất tốt. Anh luôn im lặng nghe cô xả giận, mỉm cười tán thành với cô, cử chỉ luôn nhẹ nhàng như vậy. Có lần ở Chu gia, hai người không cẩn thận làm đổ màu vẽ, dây ra đầy tay. Hai người cười chạy vào phòng vệ sinh, Chu Đồng giúp cô rửa tay, Chung Tình lẳng lặng nhìn, cảm nhận được bàn tay mập mạp ấm áp của anh bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô, trong lòng cô khẽ cười, Chu Đồng nếu là nữ sinh nhất định sẽ rất dịu dàng! Cô thích anh, thích sự im lặng của anh, tính tình ôn hòa, còn có nụ cười lúc nào cũng ấm áp, ở bên cạnh anh, cô không cảm thấy có chút áp lực nào. Cô thích cảm giác ấm áp an toàn ấy.


Chung Tình cũng có một số người bạn tốt, nhưng con gái luôn có nghi kỵ, hoàn toàn không giống Chu Đồng, anh không có thứ tâm tư ghen tị, vĩnh viễn cùng thế vô tranh. Chung Tình thích tính cách bình ổn của anh, khiến cô có cảm giác an toàn. Cô và Chu Đồng là tri kỷ, có tâm sự gì cũng nói với anh. Luôn luôn là cô nói, còn anh lắng nghe.

...
Trước1...91011121314Sau

↑↑ Cùng chuyên mục
Cả đời chỉ cần một người là em phần 3
Cả đời chỉ cần một người là em phần 2
Cả đời chỉ cần một người là em
Cô Em, Nhầm Giường Rồi Full
Cô Em, Nhâm Giường Rồi (Phần Cuối)
12345»
Có thể bạn quan tâm
Yêu em ngày nắng, nhớ em ngày mưa ( Chương 9)
Trò chơi ( Chương 13)
Tình yêu trong sáng ( Chương 12)
Đợi chờ ký ức - Tiểu Thuyết Hay Full
Tất cả chỉ là hồi ức của anh ( Chương 3)
12345»
Tags:
Game Hot Ngẫu Nhiên
Home | Tags | Wap Version | Chat|
Like or G+ ủng hộ GameAs.Wap.Sh nhé
Tải Game Miễn Phí|Tải Ucbrowser|Tai Tubemate|Tải Camera360|Tải Zalo|Tải Youtube|Tải Zing Mp3|Tải Face Book|Đọc Truyện Online|Hack GoPet|Hack Avatar Online|Hack Army|Đọc Truyện Tiểu Thuyết|Đọc Truyện Ngắn|Truyện Teen|Tải Zalo Chat|Tải Zalo Miễn Phí | Hướng dẫn kiếm tiền trên Youtube